CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 429

“Cháu không thể tin được là bà có thể diễn như vậy!”

Thái hậu cười khúc khích như một cô nữ sinh. “Ôi Chúa ơi, ta chưa từng
vui vẻ như thế này từ lâu lắm rồi! Phong cách nói chuyện nghiêm túc đến
nực cười của cháu – ‘Cho phép cháu được hỏi’ – hahahaha, cháu cứ như
thể bước ra từ tiểu thuyết của Jane Austen vậy! Ta đã phải cắn môi để nhịn
cười đấy. Và ồ, bây giờ vai ta đau kinh khủng chỉ vì đeo đống vòng chết tiệt
đó! Ta cứ tưởng mình sẽ chết ngạt trong đống kim cương đó,
heeheeheeheeheehee!”

“Nếu bà không ăn diện như vậy, Kitty sẽ không nể sợ bà đến vậy. Chính cô
ta cũng bị hoa mắt bởi những món đồ trang sức, vậy nên chúng ta chỉ có thể
phụ thuộc vào sự kinh ngạc và sợ hãi của cô ta.”

“Hẳn là cô ta đã sốc và nể sợ rồi! Cháu có thích phần hô hào của những
người lính canh trước khi ta hùng dũng bước vào không?”

“Ôi Chúa ơi, cháu suýt thì tè ra quần. Lúc đó cháu đã nghĩ, vì sao họ lại hô
bài ca truyền thống của ngày Thiếu nhi Singapore nhỉ?”

“Heeheehee! Cháu có nhớ lần mẹ cháu bắt hát bài này cho ta nghe khi đi
học về không? Lúc đó cháu đã rất tự hào khi hát bằng tiếng Mã Lai. Vậy
còn khi ta nhắc đến Đệ nhất Phu nhân Trung Hoa, cháu thấy sao?”

“Rất thích, rất thích. Rất đúng lúc, bà Zarah à.”

“Ta thậm chí chưa từng gặp cô ây, heeheeheehee!”

“Bà xứng đáng nhận một giải Oscar, bà Zarah ạ. Cháu nợ bà một vụ lớn
rồi.”

“Chỉ cần gửi cho ta một bình bánh tart dứa mà đầu bếp nhà cháu làm, coi
như chúng ta hòa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.