cây ổi yêu quý. Vấn đề là, Ah Ma dùng tài sản để điều khiển gia đình. Bà
luôn luôn thay đổi di chúc theo ý thích gần nhất. Chẳng ai thực sự biết được
bà sắp sửa làm gì, và đến bây giờ thì anh cũng chả quan tâm nữa.”
Rachel nhìn thẳng vào mặt Nick. “Đây là vấn đề. Em biết là anh không
quan tâm đến những gì xảy ra với tài sản của bà nội, nhưng anh không thể
giả vờ là anh vẫn không quan tâm tới bà. Và đấy là lý do duy nhất em nghĩ
anh nên quay về ngay.”
Nick nhìn ra ngoài cửa sổ mờ sương một lát, tránh nhìn vào mắt vợ. “Anh
không biết... Anh nghĩ một phần trong anh vẫn còn giận vì cách bà đối xử
với anh.”
“Nick, đừng bám lấy chuyện này vì em. Em đã tha thứ cho bà nội anh lâu
rồi.”
Nick nhìn vợ với vẻ hoài nghi.
Rachel đặt tay lên tay anh. “Rồi. Thật đấy. Em đã nhận ra rằng giận bà chỉ
tổ mất thời gian, bởi vì bà chẳng bao giờ biết tới em là ai cả. Bà chẳng bao
giờ cho em một cơ hội nào đâu—em là đứa con gái từ trên trời rơi xuống và
đánh cắp mất trái tim cháu trai yêu quý của bà. Nhưng dần dần, bây giờ em
thấy mình thực sự biết ơn bà.”
“Biết ơn là sao?”
“Hãy nghĩ đi Nick. Nếu bà anh không phản đối chuyện chúng ta đến với
nhau quyết liệt như thế, nếu bà anh không ủng hộ mẹ anh trong tất cả
những trò tai quái điên rồ đó, em đã chẳng bao giờ tìm thấy người bố thật
sự của mình. Em đã chẳng bao giờ gặp Carlton. Anh có hình dung nổi cuộc
đời em sẽ ra sao nếu như không gặp họ không?
Nick dịu đi đôi chút khi nghe nhắc tới người em khác mẹ của Rachel. “Thì
đấy, anh có thể hình dung cuộc đời của Carlton sẽ ra sao nếu như không