CUỘC CHIẾN TRANH BÍ MẬT CHỐNG HÀ NỘI - Trang 347

nhiên, mọi việc đến đây chưa hẳn đã xong. Trong nhiều trường hợp, Bundy
nói với Murray hoặc sĩ quan hành động khác: “Anh hãy quay về văn phòng
và khi lấy được ý kiến phê duyệt ở tầng trên, tôi sẽ gọi anh. Những chữ ký
này chưa đủ để cho phép hành động cho đến khi nhận được điện thoại của
tôi, điện thoại của tôi anh nghe rõ chưa?”(

[583]

).

Murray quay về văn phòng và chờ tiếng chuông điện thoại. Khi được hỏi
Bundy có đưa các đề nghị của SOG ra trong cuộc họp của Uỷ ban 303 hay
không, Murray trả lời: “ồ không, bản đề nghị được trình lên cho tổng thống
Johnson xem xét”(

[584]

). Với những gì đã biết về sự quản lý vi mô cuộc

chiến tranh của Johnson, việc tổng thống đích thân phê duyệt đề nghị của
SOG là điều dễ hiểu. Chỉ đến khi đó, sĩ quan hành động “đưa bức điện đến
trung tâm thông tin và điện khẩn sang cho SOG”(

1

).

Việc quản lý vi mô còn được thể hiện trong tờ trình của Micheal Forrestal,
nhân viên hội đồng an ninh quốc gia lên Ngoại trưởng Rusk ngày 8-8-1964
về việc nối lại hoạt động theo Kế hoạch 34A sau sự kiện Vịnh Bắc Bộ...
Trong tờ trình, Forrestal đề cập đến việc phê chuẩn hai điệp vụ cụ thể - việc
tấn công vào trạm ra đa Vĩnh Sơn và một vụ tập kích ban đêm. Forrestal
giải thích: hai điệp vụ chiến thuật nhỏ này đã được người đứng đầu cơ quan
hành pháp phê duyệt “tôi cùng với Cyrus Vance và McBundy đã kiểm tra.
Cả hai cho tôi biết hai điệp vụ này đã được Nhà Trắng phê duyệt vào ngày
chủ nhật trước, ngày 2-8”.

Qua con mắt của sĩ quan hành động

Hội đồng tham mưu trưởng liên quân thành lập SACSA để làm nhiệm vụ
kiểm tra chặt chẽ những người tham gia vào các hoạt động ngầm do Lầu
Năm Góc bảo trợ. Đó là chủ trương của giới lãnh đạo quân đội, đại tá
Albert Brownfield, phó chỉ huy SACSA trong hai năm từ 1964 đã cho biết
như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.