CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 146

mặt “thằng nhóc”. Sau này, Dasha sẽ nhớ mãi nỗi hoảng sợ của mình khi đó,
dù đã gần thành niên, và cô không bao giờ cho phép mình dùng những từ
ngữ mạnh như thế khi nói chuyện với con cái, kể cả khi chúng mắc lỗi.

Alina phản đối cuộc hôn nhân của Dasha khá lâu, chị chỉ chấp nhận khi

“thằng choai” kia đã tốt nghiệp đại học kiến trúc. Cuối cùng thì chị cũng để
Dasha yên, bao nhiêu tình mẫu tử và tình chị em được dồn hết cho Timofei
và chị đã nỗ lực gấp hai lần để ngăn cậu em trai khỏi bị lôi kéo vào hoạt
động thương mại vốn bị khinh rẻ. Trong những lần ít ỏi ghé thăm gia đình
Cherkashin, Alina can thiệp vào tất cả mọi việc, từ vá mấy chỗ rách trên
quần áo cho tới dạy dỗ con cái, chỉ trừ mỗi quan hệ vợ chồng riêng tư, lĩnh
vực chị cao ngạo mà thừa nhận mình kém cỏi. Chị gọi Dasha là đồ hậu đậu
và không quên trách móc Kirill: Đã đến lúc vợ cậu được dựng tượng khi còn
sống rồi đấy, bức tượng như thần Shiva năm trong một ấy - đầu bếp, thợ
may, y tá, giáo viên và nhà tâm lý học trong một người. “Chị quên thợ giặt
rồi à, – Dasha cười phá lên, – bít tất phải tính theo cân nhé!” Cười đấy nhưng
cô cũng thấy thương hại bản thân mình. Có lẽ, cô đúng là một trong những
trinh nữ canh đền Vesta, những người lấy việc trông coi ngọn lửa trong bếp
nhà nữ thần Sinh sản làm hạnh phúc. Sự thương hại bản thân mình giống
như vết muỗi đốt, ngứa ngáy không thể chịu nổi, và càng gãi thì càng dễ
chịu... Nhưng thậm chí ngay cả việc gãi trong suy nghĩ cũng gây những vết
thương khó lành, và Dasha xua ngay những ý nghĩ về một vị thần Ấn Độ
nhiều tay mang khuôn mặt mệt mỏi của chính cô, của Dasha này.

Cô không thể hiểu Mỹ có gì mà thu hút Alina đến thế, còn Alina, chị cũng

không thể hiểu Dasha cần nhiều con thế để làm gì, bởi một gia đình lớn chỉ
khiến xoay đâu cũng thấy bận bịu, và chẳng thể nào mà chạy khỏi nước Nga
đang rối bời. Giờ đây Alina sống với Tima ở Cliveland bang Ohio. Vợ cậu
em là người Tây Ban Nha, gia đình họ có một con gái, Tima buôn bán xe cũ
và rất hài lòng. Nhìn chung, thì mơ ước của cả cô chị lẫn cậu em đều đã
thành hiện thực. Nếu nói một cách thành thực thì Dasha cũng vui mừng vì
không còn phải nghe giọng nói sồn sồn của chị mình nữa. Hai người trao đổi
thư từ qua Internet, không có skype và họ cũng không cần đến nó. Giữa mấy
chị em là khoảng cách địa lý bát ngát và sự khác biệt về cách đánh giá các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.