CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 237

của bà kế toán trưởng - và trong ngân sách của gia đình trẻ hình thành một lỗ
thủng rách rưới, rối bời từ các phía. “Dĩ nhiên, người yêu quí báu của con
không có khả năng nuôi nổi hai người, chứ mẹ chưa nói đến con cái nhá.
Thật ra mẹ chẳng ngạc nhiên đâu, nhưng một câu hỏi cứ dằn vặt mẹ: Nikita
yêu quí của con nói chung có khả năng làm được gì không? - bà Irina
Sergeyevna mai mỉa quan tâm.

Cuối cùng Lilka chịu hết nổi, cô gây gổ với người chồng yêu quý, còn

anh, mệt mỏi bởi sự bất công của bà mẹ vợ, vớ lấy đồ đạc rồi dập cửa. Ầm!
Một sự im lặng chát chúa chiếm lĩnh căn hộ trong hai phút - sự im lặng vừa
trang trọng vừa độc ác. Thế giới của Lilka sụp đổ. Cô cũng mệt mỏi, bản
năng tự bảo vệ mách bảo rằng tốt nhất là nổi giận với tất thảy mọi người
cùng lúc, lẩn trốn và biến mất! Thu xếp đồ đạc, bỏ qua lời khóc than của mẹ:
“Con đi đâu thế! Chạy theo nó sao? Con điên à, con cần nó làm gì? Nghĩ lại
đi con!”. Lilka bỏ về quê, nơi cô khóc lóc, rơi vào trầm cảm và thấy mình cô
đơn đến độ phải kêu cứu. “Varka, đến ngay đi, ở với tớ, đừng bỏ tớ một mình
ngày mùng 8 tháng Ba. Hu hu... -u-u. Mọi thứ thật kinh khủng... Ai cũng hội
hè, còn mình thì sao?... Nikita không gọi, anh ấy không cần mình nữa...”.

- Đừng lo, mình đã mang theo đồ ấm... Cậu đã đốt lò sưởi lên rồi chứ?... Ừ

giỏi đấy... Mình có xách theo chai sâm panh, chúng ta sẽ ăn mừng hoành
tráng nhé... Chuột à? Chúng có để lại dấu vết à à? Ừm, ừm... mình, mình sẽ
không bắt cậu tả chúng đâu... Không, không phải chuột, mà là dấu vết của
bọn chúng ấy, - Varya cười to và lấy từ kệ quyển sách đầu tiên rơi vào tay.
Lòng chẳng muốn đọc tạp chí, chỉ muốn đọc một câu chuyện dài tuyệt vời
với một kết thúc bất ngờ, nhất định có hậu. Hãy để những thanh kiếm khua
vang hay những con sóng nặng nề đập vào con tàu nhẹ, đang trôi về miền xa
xăm, mà có thể, có một điều bí ẩn dẫn dắt các nhân vật tiến về phía trước...
Phải rồi, tâm hồn khao khát chính niềm hạnh phúc văn chương ấm áp như
thế đó, - À há, mình sẽ đi sau 20 phút nữa.

Sách ở nhà Varya sắp xếp rất đơn giản: kệ thấp nhất - dành cho những tiểu

thuyết mới chưa đọc, cao hơn là những quyển sách yêu thích, và cao hơn nữa
- sách kinh điển. Còn việc những quyển sách chẳng để lại ấn tượng nào biến
đi đâu mất vẫn mãi là một ẩn số. Có lẽ, chúng đã yên vị ở chỗ nàng làm việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.