CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 255

- Anh tưởng tôi bỏ chạy mà không trả tiền phòng à? - Varya cố tình bày tỏ

sự phẫn nộ nhẹ, cầm một quả cà chua bi và cố không nhìn Matvei. Còn phải
nói, cô không bỏ sang một khách sạn khác, lại ngồi ăn tối với một người đàn
ông không quen biết, đã có bao giờ thấy thế chưa, nghe thế chưa. Buồn cười
thật!

- Tiền chẳng có việc gì ở đây! Khách sạn đóng cửa, tôi đâu nhận tiền!

Matvei im lặng, sau đó tung ra quân bài quyết định:- Xe hơi của tôi đậu ở
góc đường, cô muốn mai tôi chở cô tới chỗ bạn gái không?

- Không.
- Hỏi ngốc thật.
- Tại sao?
- Cô bướng.
- Không hề. Vì tôi đã đặt taxi.
- Vào mấy giờ?
- Chín giờ. - Varya nói dối phòng hờ.
- Cô có thể hủy, nếu cô muốn.
- Tôi muốn đi bằng taxi. Anh tin đi, tôi rất biết ơn vì sự hiếu khách này.

Cảm ơn.

Một cơn bùng phát chớp nhoáng: nàng những muốn vươn tay ra chạm vào

tay anh. Nhưng Varya xiết cái nĩa chặt hơn, ngăn mình lại. Như thế sẽ quá
ấm áp và xao xuyến, mà nàng chỉ là khách, còn anh là ông chủ khách sạn
buồn nản.

- Được rồi, được rồi... Tôi sẽ không đòi hỏi, sẽ không đẹp chút nào từ phía

tôi. Nhưng cô sẽ chào tạm biệt tôi chứ?

- Đương nhiên rồi
- Đương nhiên... - Matvei lặp lại tiếng vọng, quay đầu về phía cửa sổ. -

Bây giờ tôi vẫn không biết cuối cùng cô sẽ hành động thế nào. Nhưng dù sao
cũng cảm ơn cô.

Varya không muốn kết thúc bữa tối, nàng còn có thể ngồi thêm hai tiếng

nữa, đặt câu hỏi, nhận những câu trả lời lạ lùng. Và cứ để Matvei nhìn nàng
chằm chằm: lúc thì lạnh lùng, lúc thì nóng bỏng, lúc thì đầy tò mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.