CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 261

- Trận chiến giữa tác giả và các nhân vật.
- Chẳng lẽ giữa họ có bất đồng? Chẳng lẽ mọi chuyện không phụ thuộc

vào tác giả?”

Những câu hỏi không ít đi, mà ngược lại, chúng quay cuồng như lốc xoáy

và gọi người ta chạy theo sau.

- Đôi khi tất cả phụ thuộc vào tác giả, và đôi khi ngược lại. Ngày mai cô

đi à?”

Nàng đã ra đi. Còn anh ở lại.
Chụp lấy chiếc điện thoại, Varya vội vã gọi số dịch vụ taxi và gấp gáp thở:
- Chào buổi sáng.Chúc mừng ngày lễ... Xin lỗi, có lẽ tài xế của các bạn

chưa chạy xa, làm ơn nhắn ông ta quay lại...”. Nàng xưng họ tên, đi đi lại lại
trong bếp, và vì thế nên tâm hồn càng nhiễu sự. Trước mắt nàng Matvei cũng
đi đi lại lại như thế, khổ sở. Vì sao?

- “Sáng mai cô đừng đi mà không chào tôi. Hãy cho tôi cơ hội chúc mừng

cô ngày lễ. Và tôi, dĩ nhiên, sẽ cố thuyết phục cô ở lại đến bữa trưa”.

Nàng bỏ đi vì sợ mình sẽ thuận tình. Cuộc gặp quá tình cờ và kỳ lạ.
- Varka! Variunhechka! Varenok! - Lilka bay vào người nàng đột ngột và

hưng phấn. Trộn lẫn bao suy nghĩ và cảm xúc. - Mình nghe ai đó đi đi lại lại,
thậm chí mình đã sợ! A! A! A! Cậu tới rồi! Mình ngưỡng mộ cậu! Ngưỡng
mộ!

Chiếc áo ngủ của bà Irina Sergeyevna treo trên người Lilka như cái bao.

Mái tóc hung rối mà vẫn đẹp - nhìn cô thật ấm áp, thân thuộc, thoải mái, và
trái tim trở nên nhẹ nhõm, bao nghi ngờ rơi xuống sàn nhà, vỡ thành nhiều
mảnh.

- Lilka, tha lỗi cho mình, nhưng mình phải đi. Ngay bây giờ. Có thể mình

sẽ trở lại. Hôm nay hay ngày mai. Hãy hiểu cho mình. Chúc mừng ngày lễ
nhé! - Varya kéo Lilka về phía mình và ôm chặt bạn. - Nikita thế nào? Mọi
chuyện ổn chứ?

- À há... Mà cậu đi đâu, mình không hiểu?
- Tới khách sạn “Bên đường”. Nếu chỗ đó, dĩ nhiên, có tồn tại và mình

không bịa ra nó vào tối qua - Varya cười hạnh phúc, sau đó đứng lặng và cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.