CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 53

Vladimir Kachan
Vladimir Kachan. Sinh năm 1947. Là diễn viên, nghệ sĩ nhân dân LB Nga,

nhà văn, nhạc sĩ. Từ năm 1969, sau khi tốt nghiệp trường sân khấu Shukin,
bắt đầu đảm nhiệm rất nhiều vai diễn. Từ năm 1991 là diễn viên của nhà hát
Moskva “Trường kịch nghệ hiện đại”, trước đó làm việc ở hai nhà hát: nhà
hát dành cho Thanh thiếu niên và Nhà hát trên phố Malaia Bronnaya. Ông
viết sách và viết lời bài hát. Tác phẩm: Marusia bất hạnh (1998); Hãy mỉm
cười, chim non đã ra giàng (2000); Tuổi trẻ của phù thủy Baba-Iaga (2007),
Thêm một lần quả dại (2014)...

THÊM MỘT LẦN QUẢ DẠI

C

hương một

“Hú hú hú!!!” tiếng kêu đơn độc của người đàn bà vang lên mỗi sáng

trong khoảnh sân giữa các dãy nhà. Người ta thường kêu cứu, báo cháy hay
báo động bằng cái giọng ấy, thế mà nàng lại dùng nó để dụ bồ câu. Mặc dù,
ở một nghĩa nhất định, đó cũng là sự thật: quả là nàng đang kêu cứu khi quá
mệt mỏi vì sự cô độc, sự cô độc đậm đặc được làm loãng bớt nhờ cộng đồng
loài chim, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đổi hướng tụ tập từ xung
quanh đống rác lên cái bàn ăn khác là bệ cửa sổ nhà nàng. Có nhẽ nàng cũng
chẳng gọi lũ bồ câu ngày dăm bận như vậy làm gì nếu không muốn có được
cảm giác mình còn cần cho ai đó. Miễn là được chăm bẵm một ai đó. Sống
một mình, khi bạn đã bước qua tuổi bốn mươi quả là bất tiện, và dần dà, còn
là một nỗi đau. Mỗi lần thấy đau, Kachia lại gào lên “Hú hú, gù gù” rất gấp
gáp, đòi hỏi và cáu kỉnh, như thể lên án bọn chim về việc bọn chúng thường
đủng đỉnh không bay đến ngay, rằng chúng không quý trọng sự quan tâm của
nàng, sự chăm sóc của nàng, rằng chúng không hiểu là, thay vì vứt cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.