CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 162

- Vẻ vui mừng của ngài khi nhìn thấy miền đất này, theo tôi nói nhẹ ra cũng
là rất khó hiểu.

- Vâng, đúng thế! - Tên Tây Ban Nha đang xoa hai bàn tay vào nhau và
Blood nhận thấy chúng run run. - Đó là nỗi vui mừng của một thủy thủ.

- Hay đúng hơn là của một tên phản bội. - Blood điềm tĩnh nói. Tên Tây
Ban Nha biến sắc lùi lại. Cái đó đã xua tan mọi ngờ vực của Blood. Chàng
trỏ tay vào đất liền gắt hỏi: - Bây giờ ngài có còn đủ càn rỡ nhắc lại rằng
đây là bờ đảo Curaçao nữa không? - chàng quả quyết bước lại phía Don
Diego lúc này đang từng bước từng bước lùi dần. - Hay ngài muốn tôi bảo
cho ngài biết miền đất này là đâu? Ngài có muốn không?

Sự vững tin toát ra trong câu nói của Blood dường như đánh gục tên Tây
Ban Nha. Hắn lặng thinh không thốt lên một tiếng. Và thế là thuyền trưởng
Blood liều nói bừa - nhưng chưa biết chừng không hoàn toàn nói bừa - dự
đoán của mình. Bờ biển kia nếu không phải xứ Main thì rất có thể là Cuba
hoặc là Haiti. Nhưng đảo Cuba chắc phải nằm xa hơn về phía bắc và Blood
hiểu ngay rằng sẵn âm mưu phản bội, Don Diego có thể đã đưa họ đến lãnh
thổ gần nhất của Tây Ban Nha.

- Nghe đây, tên phản trắc và thề gian kia, miền đất ấy là đảo Haiti!

Chàng nhìn chằm chằm vào bộ mặt rám nắng nhưng lúc này tái nhợt của
tên Tây Ban Nha, để xem hắn phản ứng như thế nào. Nhưng tên Tây Ban
Nha lúc ấy đã lùi đến giữa boong sau, nơi cánh buồm lòng sau đã che lấp
không cho các đồng đội người Anh nhìn thấy Blood và Don Diego. Tên
Tây Ban Nha nhếch môi cười khinh bỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.