CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 180

13

VŨ NGUYÊN CHỈ VÀO VIỆN TỪ SÁNG ĐẾN CHIỀU LÀ RA.

Người ta xem xét tất cả những vết xây xát, cháy nám trên thân thể
anh, thấy không có gì nghiêm trọng, bôi một chập cồn, thoa một
chập thuốc mỡ, tiêm vài ống kháng sinh là xong. Riêng Đăng Điền

lại lâu hơn một chút. Bác sĩ bảo để còn kiểm tra kĩ bằng X.quang

xem vết thương ở bả vai có bị rạn xương không. Thực chất trận cháy
rừng đêm ấy chỉ có hai nhân mạng phải đưa vào bệnh viện như vậy.

Đúng ra lúc đó anh cũng không thể nhớ hết nổi mọi chuyện. Chỉ

biết khi nôn thốc nôn tháo xong, tan rã, anh nằm dài xuống cạnh
Tuấn tính nằm nghỉ một chút rồi đánh thức, dìu hắn về. Say
rượu mà nằm đất, lại ngấm sương, rất dễ tẩu hoả nhập ma! Đấy
là chưa nói nửa đêm cso con này con nọ chui ra ngoạm cắn vào
người, cũng rất dễ đi tong! Nhưng rồi cỏ êm, gió mát, đầu óc lênh
loang, anh cũng xỉu luôn. Chỉ đến khi nghe bên tai có rất nhiều
tiếng la hét, tiếng chân chạy, tiếng kẻng báo động rít lên… anh
mới bừng tỉnh. Cả một bức tường lửa đang rùng rùng chuyển động
đến gần. Tất cả váng vất trong đầu phút chốc tan biến hết.
Anh bàng hoàng chợt hiểu cái gì đã xảy ra và không còn kịp nghĩ suy,
phán đoán gì nữa, gióng như bản năng xung trận năm xưa, cùng với
những bóng đen khác, anh lao người vào bức tường lửa đó. Chỉ thấy
nóng khủng khiếp và những thân xác cao su ngún khói trông tựa
những hồn mà đang quay cuồng trong khúc điệu của ngày tận thế.
Giây phút nhoáng nhoàng tối tăm mặt mày đó, anh kịp nhận ra bên
mình là cái bóng tơi tả của Đăng Điền. Với xô nước và tấm mền đã
cháy sém trên tay, Điền xông xáo hết cây này sang cây khác, vừa
tận lực dập lửa vừa hò hét đến lạc giọng, thỉnh thoảng lại vấp ngã
dúi dụi rồi lại gượng đứng lên. Chính lúc đó, một cành cao su to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.