CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 168

- Khoan! Tôi có một ý này!

- Nói đi! – Giọng Tuấn đã có chiều tở mở hơn – Uống rượu mà

cũng ý này ý nọ, mấy cha giám đốc cộng sản mệt quá!

- Nghe nói cậu uống rượu thần sầu!

- Mồm thiên hạ.

- Các tay nhậu vào bậc thầy ở vùng này cứ nghe đến tên cậu là

họ đã muốn ói rồi?

- Đại khái vậy.

- Và thiên hạ ngán cái ngang tàng bạt tử của cậu thì ít nhưng lại

ngán cái tài uống rượu của cậu thì nhiều?

- Cứ coi là như thế. Sao nào?

- Bữa nay tôi muốn đấu rượu với cậu.

- Cái gì? – Tuấn trợn tròn mắt – Đấu rượu? Đấu với tôi? Ông

không đùa đấy chứ?

- Từ nãy đến giờ cậu thấy tôi có đùa đâu?

- Nhưng ông có biết uống đâu! Tháng trước tôi mời ông ra nhà

hàng, chỉ chưa hết chai bia ông đã đỏ mặt kêu mệt rồi?

- Đấy là nhà hàng. Còn đây là rừng sâu. Mỗi cảnh mỗi khác, mỗi

nơi mỗi phong độ chứ cậu.

- Tức là ông vẫn muốn đấu?

- Vẫn giữ nguyên giá trị.

- Hỏi thật giám đốc nhé: Liệu tửu lượng của ông đến đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.