CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 170

thanh của ly rượu trôi xuống cổ nổ rất ròn. Đến chai thứ hai, vẫn
đế, tốc độ đã có pần giảm chậm hơn. Thay vì trước đó chẳng cần
nhìn ly rượu đầy hay vơi, lần này cả hai còn ngắm nghía một chút
rồi mới từ từ đưa lên miệng. Nhưng tiếng tróc nghe vẫn còn tròn
lắm, chưa đến nỗi bè ra phán ánh sự khó nhọc. Vũ Nguyên khẽ
nhìn vào mặt Tuấn… Nét mặt khá đẹp ấy vẫn bình thản như không,
nước da chỉ xanh tái đi hơn một chút. Cái thằng người mà càng
uống càng tái thế kia là không đùa được. Tuấn cũng đánh mắt
sang anh… Lại cười! Mặt nổi vằn, da tím bì tím bịt thế kia là sắp
gục rồi ông bạn giám đốc dại dột ơi, đầu hàng đi! Hiểu được cái
nhìn ấy, Vũ Nguyên lại mang chai rượu còn một chút ở đáy rót tiếp
vào ly…

*

**

Trong khoảnh khắc cả cánh rừng đang chao nghiêng vì hơi rượu

phả ra nồng nàn đó, cả hai đều không biết rằng còn có một người
thứ ba nữa đang chăm chăm đứng nhìn họ sau một lùm cây kín. Đó là
Đăng Điền.

Trưa nay, nhìn ánh nắng mùa khô sánh mật tràn vào cửa sổ,

bỗng dưng hắn lại thấy lòng dạ bồn chồn. Lẹ quá! Lại một mùa
mưa nữa đi qua. Thời gian cứ chuyển động vù vù mà con người hắn
lại đông đặc lại, bất biến. Vậy mà mọi chuyện đều không đâu vào
đâu rồi, cứ như là có một lực cản siêu hình nào đang hình thành một
vành đai chở che cho gã, cái gã Vũ Nguyên trời gầm ấy! Xét đến
cùng là cái gì đang xảy ra nhỉ? Gã về đây để cứu chữa cái nông
trường khốn khổ này khỏi thảm hoạ phá sản của hắn, hắn tự cho
mình cái quyền lực phải vô hiệu hoá được cái sự cứu chữa ấy, tức là
phải đẩy được cả gã lẫn cái nông trường của gã ấy xuống đáy vực.
Ấy vậy mà mọi chuyện cứ trôi ngược lại. Chuyến đi thuyết khác của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.