CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 186

quân làm không công cho nông trường một năm, giám đốc Nguyên
ư

ng không?

Im lặng. Đoàn thanh tra nhìn nhau. Con mắt tối sẫm của Đăng

Điền lại nhìn vào đoàn thanh tra. Nét mặt của Đoàn Thanh, của đội
trưởng Thuần, của một vài người đứng gần đó thoáng nhẹ đi. Họ
nhìn sang người thanh niên S’tiêng với một vẻ nhìn như khích lệ, như
cám ơn lại như trách móc. Tất cả đều thở phào. Thế là mọi việc
trong chốc lát lại được sáng tỏ. Cháy rừng là chuyện của muôn đời.
Để cháy rừng tuy là điều chẳng thể tha thứ được của một vai trò thủ
lĩnh doanh nghiệp nhưng một khi cái sự cháy lại phát sinh bởi một
nét vô ý mang đầy tính bản năng nguyên sơ của người dân bản địa,
người dân đã ăn đời ở kiếp, đã có mặt ở chốn này hàng trăm ngàn
năm trước khi có nông trường thì chả còn gì đáng để nói nữa. Họ
thỉnh thoảng vẫn vô ý nữa nếu như cuộc sống nơi đây cứ vẫn tiếp
tục thiếu cả nguồn sáng tinh thần lẫn nguồn ấm no vật chất
thế này. Luật pháp không thể đánh vào sự vô ý. Luật bản làng cũng
chưa coi cái sự vô ý đó làm trọng. Tất cả chỉ có thể cảnh cáo, nhắc
nhở hay khuyên nhủ. Và còn cái chuyện xin làm không công để đền
bù kia nư? Thì cũng chỉ là một cách bày tỏ sự sám hối cũng rất
hồn nhiên mà nó chẳng nói lên điều gì về luật lệ cũng như về giá
trị kinh tế cả. Coi như xoá trắng!

Đoàn thanh tra lại nhìn nhau một chập nữa rồi, sau khi đã kín

đáo lui vào phòng trong hội ý chớp nhoáng, ông đoàn trưởng bước ra,
chán ngán lắc đầu:

- Nếu người thanh niên bản kia nói đúng thì mọi việc chúng tôi

tạm thời dừng tại đây và nói chung là… hả, chưa có kết luận gì hết.
Chuyện vụ cháy 50 héc ta cao su này lại là chuyện thuộc về bên
chính quyền và công an địa phương chứ không thuộc về thanh tra
chuyên ngành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.