CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 299

đổi mới để thu vén cá nhân, mượn dân chủ để hãm hại nhau, để kéo
bè kéo cánh. Tao nói vậy thôi, còn tuỳ mày suy nghĩ. Bây giờ cởi
quần áo tắm đi, mì tôm trong tủ, cà phê trên bàn, nhưng không có
rượu đâu, tao bỏ rồi, đói thì ăn, khát thì uống, tao phải đi có chút
việc, có thể về khuya đấy.

- Anh Bảy…

- Cái gì nữa? – Tròng con người đã đục cùi nhãn của ông soi thấu

vào mắt anh – Chuyện tình tang, chuyện bồ bịch, chuyện con đàn
bà đang lởn quởn sinh sống ở thành phố này phải không?... Nhìn
thẳng lên đi mày! Thằng đàn ông đang dính vào đàn bà, đang khốn
khổ vì đàn bà là nó hiện lên mặt ráo trọi, không giấu được đâu. Y sì
như cái bản mặt tao sau Mậu Thân, đận mà cô y sĩ người bắc đẹp ác
ôn chê tao xấu, nói tao quê kiểng, cục mịch, bỏ tao đi với người khác,
đi luôn, không thèm trở về văn phòng huyện uỷ một lần nào nữa.

- Anh Bảy…

- Dẹp đi mày! Đời một thằng đàn ông còn có nhiều việc cần

làm, cần nghĩ hơn là đi khổ sở vì ba cái chuyện ấy. Vả lại mày cũng
phải để cho nó đi lấy chồng chứ.

- Đi lấy chồng thì được rồi – Tự nhiên anh muốn trả miếng –

Nhưng còn bảo việc gì mà phải khổ sở vì nó thì có khi còn bàn lại. Vì
em nhớ sau cái đận ấy, anh có nói với em một câu rùng rợn thế này:
“Cuộc chiến đấu, những cánh rừng này bỗng sụp xuống đen
rầm!”

- Lạp xạp mày! Cái gì mày cũng để vào đầu như vậy mà cái đầu

mày vẫn không bể thì thật lạ. Lấy giấy bút ra, tập trung vào cái dây
chuyền công nghệ ấy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.