CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 332

Cũng như đêm nay hắn đến, cô lại lặng lẽ sửa soạn cho hắn một

món nhậu quen thuộc, một siêu nước sôi cho hắn tắm, một bộ
quần áo ngủ cho hắn thay rồi ngồi đợi… Chỉ khác cô đợi giờ này
sang giờ khác mà con đực lầm lì kia vẫn chưa chịu vào giường. Kiến
bò khắp đùi bụng. Nhìn cnahs tay có những sợi lông hung hung của
hắn đặt trên bàn, chết nỗi, cô bỗng nhận ra là mình thèm gã đàn
ông này. Hắn đẹp ư? Có đấy nhưng không quan trọng. Hắn mạnh
mẽ ư? Quá mạnh nhương chưa phải là tất cả. Hay tại vì hắn âm u,
lạnh lùng, khó hiểu, một nét nam tính mà những con đàn bà đa cảm
như cô thường lao vào để được chết? Không đúng! Vậy là vì cái gì?
Chả lẽ chỉ vì mỗi lần được nép sát vào tấm thân lực lưỡng khen khét
mùi thuốc sâu và mùi lá mục của hắn, cô lại tìm được chính con
người cô hai mươi năm về trước một con người đam mê, cuồng
nhiệt và khao khát được hiến dâng?

- Anh – Cô bước đến gần, tiếng nói vẫn giữ được một khoảng

cách vừa đủ - tối nay anh làm sao vậy? Đáng lẽ lên phó giám đốc
anh phải vui mới đúng chứ. Em biết bao nhiêu giám đốc nông
trường vào loại sừng sỏ ham muốn chết mà đâu có được.

Hắn không mở miệng, cũng không nhìn lên. Ly rượu ngâm toàn

bìm bịp, rắn hổ, cá ngựa, tắc kè… màu nâu đen lại sóng sánh chảy
vào cần cổ đã đỏ rần như cổ gà chọi. Đứng lại một lát, cô định quay
đi thì bất chợt bàn tay có những ngón rắn lạnh như thép đai cứng
lấy hông.

- Em vừa nói cái gì vui? – Giọng vẫn tỉnh như sáo – Đúng là thứ

đàn bà cạn nghĩ, chả khác gì cái đầu đặc sệt của thằng cha giám
đốc già kia. Thế em tưởng làm một thằng đàn ông ở đời cứ được
người ta thí cho một mẩu quyền chức là đủ để xé tung quần áo chạy
ra đường tru lên như chó sói vì vui sướng ư? Tôi khác. Tôi không phải
cái loại như thế, ngu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.