CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 346

thân. Vì con, tất nhiên rồi nhưng cũng vì anh, vì còn có ai nữa để
vướng bận khi người ta đã hoàn toàn dứt áo, vả lại đâu cũng còn trẻ
trung gì, tuổi suýt soát năm mươi rồi, nghe trong người đã có chiêu
rệu rã rồi, cũng thấy cần có một chỗ để đi về, dù rằng không
ấm cúng. Cả để chết nữa. Chả lẽ khi việc ấy xảy ra lại côi cút chết
giữa đường giữa chợ ư.

Bất ngờ, để củng cố thêm cho anh cái suy nghĩ xế chiều ấy,

buổi sáng cuối cùng, khi thằng bé đi học, vô tình anh gặp lại một
người bác sĩ hồi trước có mổ cho anh một vết thương ở đùi nay đã là
một giáo sư có tên tuổi. Đôi hồi trò chuyện chưa được dăm câu, bỗng
người bạn nhìn chăm chú vào mặt anh, hỏi:

- Cậu đang bệnh?

- Thiếu bệnh gì. Thằng nào ở rừng ra chả đeo theo một bệnh

viện đa khoa trong người.

- Ví dụ? – Giọng hỏi chợt nghiêm.

- Đủ! Khớp, đái đường, u sơ tiền liệt, thiểu năng tuần hoàn máu,

mỡ máu…

- Gì nữa?

- Thế mà không đủ bỏ mẹ rồi à?

- Sáng nay cậu làm gì?

- Chờ con.

- Bao giờ về công ty?

- Sáng mai.

- Vậy ngay bây giờ tôi mời cậu về chỗ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.