CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 362

24

ĐÊM. TIẾNG KÈN CLA QUEN THUỘC CỦA ANH ĐÊM NAY

không vang lên ở phòng mà vang nơi đỉnh đồi bạch đàn, một quả
đồi vắng nằm phía sau trụ sở không đầy cây số. Từ ngày về
Công ty không hiểu sao anh lại rất thích lên ngồi một mình ở khu
đồi gần như bỏ hoang này. Bạch đàn đang sức lớn. Tiếng lá xào
xạc ở đâu cũng gợi buồn, tiếng bạch đàn xào xạc càng man mác đẩy
đưa con người ta vào những điều xa xăm trong cõi sống. Thiên
nhiên bất biến, thiên nhiên lành hiền, thiên nhiên muôn đời
hoang mạc, thiên nhiên đối lập làm sao với những khổ đau, dằn vặt,
trớ trêu của kiếp người. Ra với thiên nhiên đầm mình trong sương
gió tinh khôi để tìm lại sự bình ổn trong tâm can mỗi khi cần quyết
định một điều gì hay vừa gặp phải một điều gì là thói quen không
thể bỏ được của anh.

Trong thanh vắng tiếng kèn ngân lên thật mảnh mai và cô độc.

Một mình nó thực hiện cả một bản hoà tấu với bóng tối và gió ngàn.
Giống như gần hai năm qua, một mình anh phải trần thân chống
lại với biết bao điều hủ lậu của cộng đồng đau ốm lâu ngày đã
thành dị tật. Căn bệnh trầm kha ấy chưa lành, chưa biết lúc nào
mới lành nhưng toàn thân anh đã cảm thấy rã rời lắm rồi. Nhưng
mà vui. Cái rã rời của sự tranh đấu không giết chết con người. Chỉ
có nỗi cô đơn sẽ khiến con người khó bề tồn tại.

Anh đang cô đơn. Cô đơn trước mọi biến động trái chiều của

lòng người nhưng lại không hề hay biết. Cái đầu óc vốn rất mẫn
cảm kia lần này đã phản lại anh. Nói đúng hơn, do quá bận rộn, quá
tự tin mà anh chẳng cần đặt ra cho mình một cái rào chắn tự vệ nào
hết. Mọi góc khuất chìm sâu trong con người anh đã phơi ra giữa
nắng trời, xấu tốt thây kệ cho cuộc đời nhìn nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.