CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 401

tiếng nữa. Lần này thì hắn cười cái tật hãnh tiến, háo danh của gã
thi sĩ chủ quán kia, thơ mới phú, chết mẹ, về sẩm về mù chứ thơ
với phú nỗi gì, nhưng như thế lại đâm hay, để đi nhanh, đi tắt vào
đám quần chúng bã đậu, có khi cái thứ lảm nhảm lửa vè nửa nói ấy
lại phát huy được hết tác dụng dân gian của nó. Chà chà! Sẽ xôn xao
phải biết nhé. Xôn xao hơn cả cái vụ Minh Phụng – Epsco đang trở
thành câu chuyện đầu lưỡi của thiên hạ là cái chắc.

*

**

- Cậu làm cái gì mà giờ này mới đến?

Ba Vinh từ trong phòng bước ra với bộ đồ chỉ thấy bụng không

thấy người, nhổ toạt cái tăm xuống sàn nhà láng bóng, hỏi với vẻ
sốt ruột.

- Em còn phải rẽ qua mấy đầu mối, thật chắc ăn rồi mới dám

đến anh Ba.

- Có ai biết cậu đến đây không?

- Bóng tối.

- Lại lộng ngôn. Vào trong kia nói chuyện.

Một gian phòng nhỏ có chạy máy điều hoà, cửa giả kín mít. Một

chai rượu chỉ có bán ở siêu thị được rót ra. Và khói thuốc lởn vởn
quanh hai khuôn mặt một già một già, một danh lợi một đã chậm
chạp nhưng lại rất chùng nhau ở cái nhìn.

- Nói đi! Mọi việc đến đâu rồi? – Một cái tăm khác lại được

cắm lên miệng, để nhai chứ không phải để xỉa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.