CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 414

- Này! – Một giọng bên trái khẽ hơn – Đừng trêu chú ấy nữa. Nhe

câu chuyện vợ con của chú ấy cũng…

- Thật hả?... Người như thế mà tội nhỉ! Đúng là trời sao trời ở

không công…

Cứ thế các cô gái vừa đi vừa nói, vừa cạo vừa nói, thoáng chốc cả

tổ đã chuyển dịch sang lô thứ hai rồi. Và khoảng trống ngổn ngang,
gục gẫy, tanh nồng mùi lá nát. Những tay dao ngựng lại. Những con
mắt thoáng nhìn lên, bần thần…

Anh đến gần cô tổ trưởng, một cô gái lớn tuổi hơn, nói giọng

Thừa Thiên ấm như nhõng nhẽo:

- Cơn lốc vừa rồi, tổ mình mất bao nhiêu cây?

- Chừng năm héc ta, chú.

- Hơn hai ngàn cây! Mỗi cây mỗi ngày cho trung bình 3 lạng mủ,

hai ngàn cây là… Nhiều nhỉ? Thế chị em có hoang mang lắm
không?

- Hoang mang dữ lắm chú, đồng lương giật xuống còn một

phần ba không hoang mang sao được nhưng là lúc đầu thôi, sau đó
được nông trường cân đối sản lượng nên cũng đỡ. Mà nói cho cùng,
so với trước đây, tuy khó khăn nhưng cũng còn khoẻ chán. Lốc ác chi
mà ác rứa chú hỉ?

Anh lại thấy sống mũi mình cay cay…

- Sương muối bắt đầu xuống – Giọng anh ngàn ngạt – mình ở

đây đã có lô nào nhuốm bệnh chưa?

- Có rồi nhưng trị được rồi. Chỉ sợ mai mốt sương xuống

nhiều nữa, bệnh lây lan khắp cả, trị không kịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.