CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 413

thế kia là mất điểm nhà em đấy.

- Mất điểm chứ mất người cũng còn chả sợ nữa là. Giám đốc

sẽ… bù lại cho, bù đến nơi đến chốn, bù cả vốn lẫn lãi. Có phải
không thủ trưởng?

Anh cười. Trong mất mát mà vẫn cười, vẫn nói được như thế ư?

Cứ tưởng rằng xuống đây là chỉ nghe toàn những lời than vãn,
những ánh nhìn ai oán, đắng lòng. Vậy mà… Công nhân của anh
đấy. Quần chúng, đồng đội của anh đấy. Sức chịu đựng và khát
vọng sống nào đã cho họ có được nét cười nhẫn nại sáng nay. Bỗng
thấy dường như chính mình có lỗi trong chuyện này. Anh ngước
nhìn lên ngọn su, thấy sống mũi mình cay cay…

Lại vẳng khẽ một tiếng con gái đằng lưng:

- Dòm giám đốc cười trẻ như trai mười tám, lại đẹp nữa.

- Đẹp cũng của người ta. Trẻ cũng của người ta, nhẩu tay lên kẻo

mặt trời lên lại ngáp há mồm ra bây giờ.

- Giám đốc ơi! – Một giọng bên phải – Hồi trẻ chắc giám đốc

bị chị em đeo bám dã man lắm nhỉ?

- Chả cứ hồi trẻ, ngay bây giờ nếu giám đốc gật đầu, em cũng

sẵn sàng đeo bám mút mùa luôn.

- Mày bỏ cả chồng con mà đeo à?

- Bỏ tất. Một đêm quân tử nằm kề còn hơn thằng nhắng…

- Chết nhá! Mày dám bảo thằng chồng mày là nhắng nhá! Tao

mách. Đừng nghe nó xui dại giám đốc ơi, chồng nó có vỗ nhất
đẳng huyền đai đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.