CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 458

Một chiếc phong bì mỏng tanh nhưng lại mơi hồ chứa đựng một

đồ nặng cần thiết được đưa nhanh qua mặt bàn đặt như nhét
thẳng vào tay người đối diện. Bàn tay không nắm lấy cũng không
duỗi ra, vừa đủ để nó không rơi xuống đất.

- Ôi dà, phận sự thôi chứ công sức gì đâu, các anh làm thế này

tôi… Thôi được rồi, tôi nhận để bồi dưỡng cho anh em. Rất có thể
phải tháo gỡ để đưa vào, mất công lắm!

- Vâng! Rất mất công – Tiếng cười nổ bục trong cuống cổ - Và

chắc chắn báo sẽ ra tuần này chứ ạ?

- Cố gắng.

- Vâng, đây chỉ là một nửa, báo ra, chúng tôi sẽ cho người đem nửa

con lại xuống nốt, đồng thời đem báo về luôn, cứ đặt trước toà
soạn 500 tờ, anh nói giúp. Dạ! Bây giờ xin phép, dạo này công việc lu
bu quá.

Hắn đứng dậy, gọi thanh toán rồi bỏ đi ra xe luôn, nét mặt tỏ ra

có chút phiền muộn, thứ phiền muộn hay bắt gặp ở kẻ có tiền và
biết cách làm chủ, sử dụng đồng tiền. Còn lại một mình, chàng trẻ
tuổi dốc cạn ly rượu màu rồi với tất cả sự bồn chồn, kín đáo vén
vội một bên mép phong bì ra… Khuôn mặt nhàu nhĩ vì nát rượu chợt
có nắng tưới vào: Những tờ đô la mệnh giá một trăm xanh thắm
như mây trời nằm xếp lớp thốc chói vào mắt, rợn ngợp…

*

**

Trước đại hội một ngày thì Vũ Nguyên thình lình trở về. Chẳng

nói chẳng rằng, với bộ dạng khá phong trần, cặp mắt trũng sâu,
một đường chân râu rất đẹp viền quanh khuôn cằm thanh thoát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.