CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 473

quá nên chẳng mấy ai để ý rằng, trong một quán nhậu nằm bên
kia đường khuất trong vườn cây rậm rạp, cũng có một con người
đang im lặng lắng nghe tất cả.

Đó là Tuấn, gã đại ca khét tiếng đã lâu lắm mới lại xuất hiện

ngồi hiền như lá ở đấy. Khi các đại biểu từng tốp ra về với dánh
đi người này thì lầm lũi, người kia thì hể hả, người kia nữa lại mang
mặt thất thần của kẻ đi đưa đám, Tuấn cũng nhảy lên chiếc xe
phân khối lớn phóng theo con lộ ngược về hướng Tây Nguyên.

*

**

Cả đêm hôm đó và cả ngày hôm sau, giám đốc Vũ Nguyên vin vào

cớ cần chuẩn bị một số việc để bàn trao chức trách bí thư, đóng cửa
không tiếp khách và từ chối không nói chuyện với bất cứ ai qua
điện thoại. An ủi ư? Chia buồn ư? Hay phân tích mổ xẻ tình hình sao
lại thế? Có cái gì mờ đục ẩn đằng sau chuyện này không? Anh
không cần. Cái anh cần là được ngồi một mình để chiêm nghiệm
lại tất cả. Để thử cắt nghĩa tại sao mọi người lại có thể đối xử với
anh tệ như thế. Đành rằng cái danh nghĩa đảng uỷ viên, thậm chí
tỉnh uỷ viên, Trung ương uỷ viên chưa hẳn đã nói lên điều gì, thiên
hạ cũng nay còn mai mất khối ra kia kìa; đành rằng nếu mất
cấp uỷ thì còn chức giám đốc buộc phải mất theo, tức là tiêu ma
luôn mọi dự án, ý đồ, ý tưởng về một cung cách làm ăn mới đnag
ngày đêm quẫy cựa trong đầu, cũng vẫn chưa là điều hệ trọng
nhất, nhưng nếu nó liên quan đến tình cảm và sự nhìn nhận của
đồng chí, đồng đội đối với anh thì lại là tất cả. Đồng đội đang
nhìn anh ở con số KHÔNG thảm hại. Điều kinh khủng nhất đối
với anh bây giờ là sự bủa vây của những cái nhìn thảm hại và thương
hại ấy nếu anh phải buộc chường mặt ra trước chỗ đông người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.