CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT - Trang 175

Cuộc Ðời Ðức Phật

175

M

M

A

A

-

-

H

H

A

A

B

B

A

A

-

-

X

X

À

À

-

-

B

B

A

A

-

-

Ð

Ð

Ð

Ð

Ư

Ư

C

C

V

V

À

À

O

O

G

G

I

I

Á

Á

O

O

H

H

I

I


Ma-ha Ba-xà-ba-đề mãi trầm tư suy nghĩ. Bà nhận thấy sự vô vị
trống rỗng của cõi đời này. Bà muốn thoát khỏi hoàng cung, thoát
khỏi kinh thành Ca-tỳ-la-vệ, và sống một cuộc đời thánh thiện.

Bà nghĩ: "Ðức Thế Tôn hạnh phúc biết bao! Ðồ chúng của Ngài
hạnh phúc biết bao! Tại sao không thể làm như họ? Tại sao ta không
thể sống như họ? Nhưng họ lại khước từ phụ nữ. Chúng ta không
được chấp nhận vào giáo hội, ta phải lưu lại kinh thành ảm đạm
này, ta phải lưu lại hoàng cung thê lương này; ta bơ vơ lạc lõng,
dưới mắt ta, tất cả đều trống rỗng!".

Bà đau khổ. Bà vất hết xiêm y sang trọng; bà phân phát châu báu
ngọc ngà cho các thị nữ, bà khiêm tốn giản dị trước mặt mọi loài.

Một hôm, bà tự nhủ:

"Ðức Thế Tôn từ bi lắm, Ngài sẽ thương xót ta. Ta sẽ đến gặp Ngài,
và biết đâu Ngài sẽ tiếp nhận ta vào giáo hội".

Ðức Thế Tôn đang trú tại một cánh rừng gần thành Ca-tỳ-la-vệ. Ma-
ha-ba-xà-ba-đề đến gặp Ngài, bà rụt rè thưa:

"Bạch Ðức Thế Tôn, chỉ có Ngài và môn đệ của Ngài là thật sự hạnh
phúc. Còn con, giống như Ngài và mọi người theo Ngài, con muốn
đi trên con đường giải thoát. Bạch Ðức Thế Tôn, xin Ngài hoan hỷ
cho con được vào giáo hội."

Ðức Thế Tôn im lặng. Bà tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.