CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT - Trang 198

Cuộc Ðời Ðức Phật

198


Vô ích! Ðại chúng quyết định trục xuất kẻ ương ngạnh, nhưng, một
lần nữa, thầy ấy vẫn không nghẹ Thầy ấy vẫn còn trong giáo hội:
thầy ấy ngu muội quá, khỏi cần phải xử phạt gì nữa.

Cuối cùng, Ðức Thế Tôn đã đứng ra thu xếp. Ngài cố gắng khuyên
giải các thầy sa môn; Ngài cầu mong các thầy hãy quên đi bao nỗi
bất hòa, hãy cùng nhau tu tập êm đềm như xưa, nhưng chả ai để ý
đến Ngài. Rồi một hôm, một sa môn còn bạo dạn đến bạch Phật:

"Bạch Ðức Thế Tôn, xin Ngài hãy để yên, xin đừng nói gì cả. Ngài
đã giác ngộ chánh pháp, xin Ngài hãy định tâm vào chánh pháp.
Ngài sẽ an vui trong cảnh định. Còn chúng tôi, chúng tôi sẽ biết
hướng đi của chúng tôi; chúng tôi tranh cãi nhưng không phải
không tìm ra phương hướng. Ngài hãy thiền định và xin đừng nói gì
cả".

Ðức Thế-Tôn không hề nổi giận. Ngài cố khuyên giải nhưng không
được. Ngài thấy là Ngài không thể thuyết phục được các sa môn ở
Kiều thưởng di; họ hình như bị một vài cơn điên đột khởi nào đó dẫn
dắt. Ðức Thế Tôn quyết định từ giã họ, nhưng trước tiên Ngài nói
với họ:

"Hạnh phúc thay cho ai có được người bạn chân tình; hạnh phúc
thay cho ai có được người bạn sáng suốt. Chướng ngại nào mà hai
bạn tài đức không thể vượt quả Người không có bạn tâm giao khác
nào vua không có đất nước: phải lang thang phiêu bạt trong cô đơn
hiu hắt như thớt voi già trong cánh rừng hoang. Nhưng thà đi một
mình còn hơn là chung sống với kẻ ngu muội. Người trí phải một
đường một bóng; người trí phải tránh xa ác đạo; người trí phải giữ
gìn thanh tịnh như thớt voi già trong cánh rừng hoang."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.