CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT - Trang 221

Cuộc Ðời Ðức Phật

221

"Da-du, Da-du, anh yêu em! Chồng em khinh miệt em; hắn tàn nhẫn
lắm! Hãy thù hắn. Hãy yêu anh!"

Da-du giận đỏ mặt. Ðôi mắt dịu hiền của bà bỗng dưng tràn ra
những giọt lệ ô nhục.

"Chính ngươi khinh miệt ta! Tình yêu của ngươi sẽ là một sỉ nhục
nếu nó chân tình, nhưng ngươi lại láo khoét bảo rằng ngươi yêu ta.
Ngươi ít khi để ý đến ta trong những ngày ta còn son trẻ, trong
những ngày ta còn xinh đẹp nõn nà! Nay ngươi gặp ta, một cụ bà
héo gầy chuyên tu khổ hạnh thì ngươi lại bày chuyện yêu đương, lại
tỏ tình ái ân tội lỗi! Ðề-bà-đạt-đa, ngươi là người đáng nguyền rủa
nhất! Hãy cút đi! Cút đi!"

Ðề-bà-đạt-đa nỗi giận nhào đến bà. Bà đưa tay ra đỡ, y ngã nhào
xuống đất, lăn tròn mấy vòng, máu trong miệng y vọt ra xối xả.

Y lặng lẽ bỏ đi. Cả dòng tộc Thích-ca nghe y về thành Ca-tỳ-la-vệ,
họ ra lệnh vệ binh tống khứ y ra khỏi thành, đưa y đến yết kiến Phật
để Ngài quyết định số phận của y. Y giả vờ hối hận, nhưng y đã tẩm
thuốc độc vào móng tay, và khi y sụp lạy dưới chân Ðức Thế Tôn, y
cố tình cào vào mắt cá của Ngài. Ðức Thế Tôn đưa ngón chân cái
đẩy nhẹ y, mặt đất như nứt ra; lửa dữ vọt lên, phủ kín tên Ðề-bà-đạt-
đa hèn hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.