CUỘC ĐỜI GALILEI - Trang 94

Tu sĩ theo hầu Xin Đức giáo chủ đừng kích động. Bác sĩ...

Hồng y già đẩy tu sĩ ra, nói với Galilei Ông muốn hạ nhục trái

đất, tuy đó là nơi ông sống và được hưởng đủ mọi thứ. Ông bôi nhọ
nơi mình ở! Nhưng mà tôi không chịu chấp nhận đâu. Đẩy tu sĩ ra
rồi đi tới đi lui với vẻ tự hào
. Tôi không phải là bất cứ một sinh vật
nào, ở bất kỳ một tinh tú nhỏ bé nào quay đâu đó một thời gian
ngắn ngủi. Tôi đi trên trái đất cứng, bước vững chắc, nó đứng yên,
nó là tâm điểm của vũ trụ, tôi ở nơi tâm điểm và mắt của Đấng sáng
tạo đặt vào tôi và chỉ một mình tôi thôi. Các định tinh - gắn vào tám
vỏ pha lê - quay quanh tôi cùng với mặt trời khổng lồ được tạo ra để
soi sáng quanh tôi. Soi sáng cả tôi nữa, để Chúa thấy tôi. Thế là, rõ
ràng và không chối cãi được, mọi thứ đến với tôi: tôi là con người,
là nỗ lực của Chúa, là tạo vật ở trung tâm điểm, là hình ảnh của Chúa,
vĩnh hằng và... Ông quỵ xuống.

Tu sĩ theo hầu Đức giáo chủ đã gắng sức quá nhiều! Chính

lúc ấy cửa sau mở ra, nhà thiên văn vĩ đại Clavius dẫn đầu nhóm
thiên văn đi vào. Ông im lặng bước nhanh qua phòng, không nhìn
sang hai bên; ngay lúc ở cửa, ông đã thì thầm với một tu sĩ.

Clavius Đúng thế! Ông nói gọn lỏn rồi đi ra, theo sau là các

nhà thiên văn. Cửa sau để ngỏ. Giảng đường lặng như bãi tha ma.
Hồng y già tỉnh lại.

Không ai dám nói cho ông biết.

Tu sĩ theo hầu Phải đưa Đức giáo chủ về thôi.

Người ta dìu ông già ra ngoài. Mọi người hoang mang rời giảng

đường. Một tu sĩ nhỏ nhắn trong Ban thẩm tra của Clavius đứng lại
bên Galilei.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.