CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 251

nằm ngay sát một cánh đồng mía non để mọi người có thể bẻ tạm vài cây ăn
cho đỡ khát. Các thành viên chia nhỏ ra theo từng trung đội và nghỉ ngơi,
chờ đêm xuống tiếp tục lên đường. Trạm gác của kẻ thù nằm cách chỗ
chúng tôi có hơn một trăm mét. Phải nói là quá chủ quan.

Chiều tối hôm đó, máy bay trinh sát của kẻ thù, những chiếc máy bay

nhỏ một động cơ, bắt đầu bay vè vè xung quanh. Đến khoảng bốn giờ,
những chiếc chiến đấu cơ phản lực bắt đầu bay thấp trên khu rừng. Rồi đến
năm giờ chiều, những tiếng nổ đầu tiên vang lên, chỉ vài giây sau, pháo kích
ồ ạt dội xuống đầu chúng tôi - chúng tôi đang mải theo dõi máy bay trên
đầu thì bọn bộ binh bên dưới đã tranh thủ tấn công bất ngờ.

Tất cả chúng tôi chạy tán loạn. Tôi vẫn cố bám trụ tại vị trí, cùng với

hai đồng chí khác, ngay trong ruộng mía nơi một số đồng chí chúng tôi vừa
trú ẩn - một số người đã chạy xuyên qua ruộng mía. Mỗi người hoặc mỗi tổ
đều đã lâm trận theo cách riêng của mình. Chỉ còn ba người chúng tôi nằm
sấp mặt xuống trong ruộng mía chờ đêm xuống - cũng không còn lâu nữa -
và sau đó chúng tôi sẽ hướng thẳng về phía khu rừng lớn. Tại đó chúng tôi
tranh thủ ngủ lấy sức. Toàn bộ lực lượng còn lại: ba người; toàn bộ vũ khí:
khẩu súng trường của tôi cùng chín mươi viên đạn và khẩu của Universo
với ba mươi viên. Đó là tất cả những gì còn lại trong Bộ chỉ huy của chúng
tôi.

Khu vực xung quanh đầy rẫy bọn lính. Chúng tôi cần chạy về phía

đông để tập hợp lại những đồng chí đã bị tản mát, càng nhiều càng tốt. Tôi
muốn chạy về phía đông men theo bìa rừng; còn Faustino Perez, một đồng
chí cũng là cán bộ lãnh đạo phong trào giống tôi lại muốn đi qua vạt mía
mới trồng cao hơn một mét. Tôi đã làm một việc sai lầm - tôi nổi cáu với sự
ương bướng của Faustino, và tôi đã nói, “Cậu muốn đi đường đó chứ gì?
Được rồi, thì đi đường đó!” Thật dễ hiểu là lúc đó tôi đang ở trong trạng
thái tâm lý cực kỳ tồi tệ khi phải chứng kiến tất cả những công sức chúng
tôi vất vả xây dựng trong vòng hai năm qua bỗng chốc tan thành mây khói.
Nhưng dù sao thì đi theo đường đó cũng là một sai lầm chết người. Chúng
tôi vừa đi được vài cây số ngay giữa ban ngày thì tôi chợt trông thấy một
chiếc máy bay dân sự, với kích cỡ trung bình, đang lượn vòng trên đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.