CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 833

giờ hết; tôi nghiêm khắc hơn với mình và tôi tập thể dục nhiều hơn. Tôi
cũng phải cố gắng để đầu gối phục hồi, để phần xương đầu gối của tôi hoạt
động bình thường. Tôi đã nỗ lực rất nhiều và bây giờ tôi vẫn đang cố gắng.
Tôi nhận ra rằng, tôi phải tập thế dục cho đến hơi thở cuối cùng. Tôi không
hề chủ quan với bất kỳ việc gì, tôi cương quyết hơn bao giờ hết trong vấn
đề ăn uống, tôi ăn những gì nên ăn và không ăn cho dù là một miếng những
gì tôi không nên ăn.

Khi tập thể dục, tôi phải vận động cơ cánh tay ngày càng mạnh hơn.

Có bao nhiêu người tôi đã từng bắt tay rồi? Hàng nghìn người! Có những
người như muốn kéo rời cả cánh tay của tôi ra. Tôi không thể mạnh tay
bằng họ.. Nhưng vẫn phải làm như người ta làm - khi bắt tay người ta xiết
chặt để người kia thấy rằng họ rất khoẻ về cơ bắp, cơ bắp của họ rắn như
thép. Mỗi lần bắt tay ai đó, tôi cũng làm như vậy.

Ông luôn mang theo súng bên người, nhưng vì hậu quả của vụ ngã

đó, tôi nghĩ ông không còn sử dụng được cánh tay phải nữa và cũng sẽ
không sử dụng được súng nữa. Việc đó có lầm ông lo lắng không?

Vì CIA luôn tìm cách ám sát tôi cho nên trong mọi hoàn cảnh tôi đều

phải mang theo súng bên người và sẵn sàng sử dụng. Tôi đã thực hiện
nguyên tắc đó từ rất lâu. Tôi có khẩu Browning 15 và đã sử dụng rất nhiều.
Tôi bắn rất tốt, và thật may là tôi còn sống đến ngày nay. Tôi không hề sợ
kẻ thù bất luận là trong trường hợp nào. Điều đầu tiên tôi muốn biết là liệu
cánh tay phải của tôi có phục hồi đủ sức mạnh để cầm khẩu súng mà tôi
luôn mang theo mình hay không. Tôi cầm băng đạn lên, tra vào ổ súng,
khoá chốt an toàn, sau đó lại mở chốt an toàn, tháo băng đạn ra, lấy đạn ra
khỏi băng và nói với chính mình, “Được, tôi vẫn sử dụng được”. Đó là
những gì tôi đã làm ngay ngày hôm sau vụ tai nạn. Tôi cảm thấy mình vẫn
còn đủ sức mạnh để bắn.

Ngay hôm sau vụ tai nạn, người ta đưa tôi đến bệnh viện, họ đưa tôi

đi, tôi không phản đối nhưng tôi biết tất cả mọi việc họ đang làm, họ phải
bàn bạc việc phẫu thuật với tôi. Bởi vì nếu tôi cảm thấy tôi không đáp ứng
đủ điều kiện để làm việc gì đó, tôi sẽ gọi cho Đảng và nói, “Tôi cảm thấy
mình không đủ điều kiện”. Chính vì vậy, tôi đã phê bình một số bác sĩ vì họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.