CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 100

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

92

Nhật. Người Nhật thấy có một ông lão xuất hiện trong doanh
trại họ bèn cầm súng đuổi theo. Ông lão chạy vào kho đạn,
không bao lâu kho đạn bị nổ. Vì bị nổ tung hai lần như vậy, nên
người Nhật biết không thể nào trú ở đó được nữa và chỉ còn
cách là rút binh thôi! Hồ Tiên này có bản lãnh lớn thế đấy!

Quân Nhật đi rồi, Hồ Tiên hiển hiện linh thiêng ban bố

thuốc men, bất luận người ở đâu xa tới cầu xin thuốc, họ chỉ
cần dùng miếng vải đỏ phủ lên cái chén, rồi đến đó quỳ khấn
nguyện, sau mở vải đỏ ra xem thì thấy có thuốc hiện ra trong
chén. Linh ứng như thế đấy! Tôi nghĩ nếu quả linh thiêng như
vậy thì cũng nên đến đó để cầu xin thuốc cho mẹ. Tôi đến chỗ
Hồ Tiên trong căn nhà trống, quỳ xuống cầu thuốc. Tôi quỳ
cầu hết một ngày mà không có thuốc, cầu qua hai ngày cũng
không thấy thuốc. Tôi nói: “Tôi quỳ ba ngày, nếu cầu không
được thuốc thì tôi không đứng dậy.” Lúc đó trời lạnh, mà tôi
vẫn quỳ ở đó, mở vải ra xem, thấy không có thuốc. Tôi tiếp tục
quỳ rồi lại giở vải đỏ ra coi thử, lại cũng không có thuốc. Tôi
cứ thế quỳ hết ba ngày ba đêm. Tôi thầm nghĩ: “Phải chăng
mình đã không thành tâm? Cũng không phải! Vậy chắc tại vì
mình không có duyên với Hồ Tiên thôi! Bởi cầu không được
thuốc nên tôi không cầu nữa. Bản thân tôi cũng biết về thuốc
Bắc, nên tôi đến tiệm hốt thuốc cho mẹ tôi, nhưng bà uống
cũng không khỏi bịnh và không bao lâu mẹ tôi qua đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.