CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 101

93

Cầu Đạo & Tiến Học: Chương 2

28. Mua chịu quan tài an táng mẹ

T

uy hoàn cảnh của Hòa Thượng bần cùng, nhưng Ngài
rất nhiệt tâm giúp đỡ người, thậm chí dạy học miễn

phí. Sau khi mẹ Ngài qua đời, Ngài túng thiếu đến nỗi ngay cả
quan tài cũng không có tiền mua, không đủ sức lo liệu đám
tang cho mẹ. Hòa Thượng không nỡ tẩm liệm bà mẹ đã suốt
đời vất vả một cách sơ sài, nên với tấm lòng hiếu thảo, Hòa
Thượng mua chịu được một cỗ quan tài để an táng mẹ.

Hòa Thượng kể:

Khi xem chuyện Tam Quốc Chí, đọc đến đoạn Quan Công

bị người ta giết hại, tôi khóc luôn ba ngày. Tại sao tôi khóc? Vì
tôi cảm thấy thật thương tiếc cho con người chánh nghĩa như
Quan Đế Công mà bị giết chết như thế. Nhưng khi mẹ tôi mất,
một việc lớn như vậy mà tôi không rơi giọt nước mắt nào. Tại
sao? Vì có lẽ tôi có khóc cũng khóc không ra tiếng, vì tôi đã tận
hết bổn phận mình lo cho bà. Tôi nói cho các vị nghe, lúc mẹ
tôi mất, tôi ở ngay bên bà và trong túi tôi trống không, không
có tới một xu. Lúc đó thật là bần cùng khốn khổ. Tôi mời các
ông anh về nhà, họ đều không về, chỉ có ông anh thứ ba Bạch
Ngọc Đường về. Tôi hỏi anh: “Mẹ đã mất rồi, chúng ta nên
mua loại quan tài nào đây?” Anh nói: “Ái da! Hoàn cảnh của
chúng ta bây giờ mà lại có thể mua quan tài nổi sao? Chúng
ta ngay cả cơm ăn còn không có tiền, sao có tiền để mua quan
tài chớ?” Tôi nói: “Vậy làm sao đây?” Anh nói: “Lấy mấy tấm
ván đóng thành cái hòm rồi đem đi chôn là xong!” Tôi nói:
“Làm như vậy thật là không phải đối với mẹ! Bà sanh ra chúng
ta, có nhiều con trai, con gái như vậy, đến lúc chết ngay cả một
quan tài cũng không có, thiệt là không tốt chút nào!” Dù tôi
muốn mua quan tài nhưng một đồng xu cũng không có. Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.