CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 104

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

96

là khó khăn và cũng không mệt lắm. Chúng tôi đến nghĩa trang
lúc trời còn chưa sáng. Khi chôn cất xong cũng là lúc mặt trời
lên, tuyết mới bắt đầu tan. Tôi nghĩ đây cũng là do cảm ứng
đặc biệt của Phật Bồ Tát vậy!

30. Thủ hiếu bên mộ mẹ

T

ang lễ xong, Hòa Thượng nhắm mắt, tĩnh tọa ngay bên
mộ phần mẹ. Lúc đó, Ngài hoàn toàn buông xả tất cả,

định chết đói tại mộ phần mẹ.

Hòa Thượng kể:

Lúc bấy giờ, tôi chuẩn bị ở lại đó thủ hiếu. Lúc chưa mai

táng mẹ tôi, tôi đã không nói cho ai biết rằng tôi muốn thủ hiếu.
Trừ tôi ra, còn các thân bằng quyến thuộc anh chị ruột của tôi
đều không ai biết chuyện thủ hiếu này. Tại sao? Vì tôi làm việc
gì cũng muốn làm một cách chân thật, chớ không muốn đánh
trống la làng đi rao truyền khắp nơi. Chờ đến khi đem mẹ đến
mộ phần, chôn cất xong, lúc đó tôi thật sự buông bỏ tất cả. Tôi
cũng không tha thiết đến việc vay mượn tiền của người ta, rồi
ngồi xuống ngay bên mộ phần không đi về. Có người hỏi: “Tại
sao còn chưa chịu về.” Tôi nói: “Tôi muốn ở đây bầu bạn với
mẹ tôi!” Những người đưa tang nghe tôi nói kỳ lạ như vậy đều
khuyên tôi nên về nhà. Bất cứ ai nói gì đi nữa, tôi cũng không
nghe. Tôi ngồi trơ ra đó giống như không nghe biết gì hết vậy.
Lúc đó trong tâm tôi cũng không thấy khó chịu, mà chỉ nghĩ:
“Mẹ ơi! Mẹ mất rồi, con nguyện ở đây cho có bạn với mẹ, như
vậy, mẹ dù chết rồi, cũng không cảm thấy cô đơn!” Rồi tôi cứ
ở lại đó thủ hiếu, đại khái là lúc tôi 19 tuổi.

Ghi chú: Mẹ của Hòa Thượng là Bạch Hồ Thị, người

cao lớn, mặt dài, thường mặc một bộ đồ màu lam cũ rách. Bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.