CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 111

103

Tận Hiếu & Xuất Gia: Chương 3

Tôi nghĩ vậy xong, qua khoảng hơn nửa giờ sau, lũ kiến

này cũng đều rút lui! Tôi lại qua được một cửa ải kiến. Các
vị nói có kỳ quái không? Do chuyện này, sau đó không có tới
một con kiến đến chỗ tôi thủ hiếu nữa. Đại khái, có lẽ bọn kiến
muốn làm chúa đảng ở chỗ này nhưng làm không được nên
mới bỏ đi.

Từ đó về sau, tôi biết là chỉ cần chúng ta giữ cái tâm không

thù hiềm, không đối nghịch với bất cứ ai – dù chúng nó có đối
địch với tôi đi nữa, tôi cũng vẫn làm bạn với chúng, cuối cùng
cũng có ngày cảm hóa được chúng nó và được chúng nó coi
như bạn hữu trong tương lai. Sau tôi có thêm một bút hiệu là
“Kiến con.” Bút hiệu này cũng do đây mà ra.

Ải thứ tư - Ải chuột

Ngày thứ tư, không có muỗi, không có kiến cũng không

chó, thì tới nạn chuột. Chuột này lớn giống như con mèo, mới
đầu tôi tưởng chúng là mèo, nhưng khi nhìn kỹ, thấy có con
màu trắng, có con màu xám. Lại có con ở trong đất trồng đậu,
gọi là “chuột đậu”. Mắt loại chuột này rất kém, nhưng chúng
đào hang khắp nơi dưới mặt đất. Còn có loại “Đại Nhãn Tặc”,
mắt rất lớn, chúng có thể nhảy, và nhảy cao đến hơn ba thước.
Tôi ngồi ở đó, chúng nó ập tới không biết là bao nhiêu con mà
kể, rồi bò nhảy trên người tôi, còn muốn nhảy lên đầu tôi nữa.
Tôi đánh không lại chó, còn đối phó muỗi thì không thành vấn
đề, nhưng tôi không đập chúng. Tôi cũng có thể đè chết đám
kiến, nhưng tôi cũng không làm hại chúng. Bọn chuột này tới
quá nhiều đi, tôi lấy tay gạt nó ra liền bị nó cắn tay chảy máu.
Vì vậy tôi nghĩ: “Mình không nên bắt nó, cứ để cho chúng cắn
vậy!” Một khi tôi không đếm xỉa gì đến chúng thì không bao
lâu, khoảng hơn 20 phút sau, chúng tự bỏ đi mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.