CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 157

149

Du Hóa & Ở Chùa: Chương 4!

Hòa Thượng kể:

Vương Mộng Tỉnh là người

sinh vào khoảng vua Quang Tự
cuối đời nhà Thanh tại Trường
Xuân tỉnh Kiết Lâm. Ông vốn là
người thích tu đạo vì cảm thấy
đời người giống như một giấc
mộng. Khi mẹ ông qua đời, ông
trở về Trường Xuân thủ hiếu bên
mộ mẹ. Trong thời gian thủ hiếu, ông không ăn đồ nấu chín,
chỉ ăn gạo sống; ông nắm một nắm gạo, đó cũng là thức ăn
cho một ngày của ông, tay nắm được bao nhiêu gạo thì ăn bấy
nhiêu. Gạo này không phải do ông mua, mà có người đem đến.
Nếu không có ai đem đến cho thì ông không ăn. Nếu có nhiều
người đem gạo đến, ai đem đến trước thì ông dùng nắm gạo
của người ấy chớ không ăn gạo của người đem đến sau.

Đương thời, Tào Côn là Doanh Trưởng cũng thường đi

thăm Vương Hiếu Tử. Người ta truyền rằng ông có đạo, lại có
công phu ra sao sao nên có rất nhiều người tranh giành nhau
cúng dường; có người cho tiền đồng hay tiền giấy, ông cũng
để mặc; tiền giấy bị gió thổi bay mất, hay bị người trộm lấy
tiền đồng, ông cũng không thêm chút phòng ngừa nào, khiến
dẫn đến sự dòm ngó của bọn lưu manh, du đảng. Bọn chúng
bảo nhau rằng: “Ông ta không thu cất các tiền lẻ, mặc ai muốn
lấy thì lấy, như vậy chắc ông ta có rất nhiều tiền. Nếu không,
sao lại để tiền vung vẩy như thế.” Do đó, ban đêm họ đến đánh
cướp. Thấy ông ngồi ở đó, bọn cướp gian ác lấy dao uy hiếp
bắt ông đưa ra vàng bạc châu báu. Vương Mộng Tỉnh nói ông
không có tiền, nhưng bọn cướp không tin bèn lấy dao đâm cổ
họng ông rồi mới bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.