CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 166

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

158

trước bàn Phật kiền thành tụng một bộ Kinh Địa Tạng. Tụng
một bộ Kinh cũng mất khoảng 2 tiếng đồng hồ. Lúc đó tôi mặc
quần vải, sàn chánh điện thì lót gạch, tôi chỉ chú tâm tụng niệm
kinh, đầu gối bị trầy, tôi cũng không biết đau, càng tụng càng
thấy vui. Nhưng khi tụng đến 100 ngày thì bị ma chướng nên
tôi phải đình chỉ.

Người tu hành nếu không dụng công tu hành, sẽ không có

ma lại khảo nghiệm. Nếu có chút thành tựu ma sẽ tới khảo
nghiệm coi các vị có định lực hay không? Lúc tôi tụng Kinh
Địa Tạng, có một vị cư sĩ đến chùa cúng dường. Ông ta thấy
tôi quỳ tụng kinh, bèn khen tôi với các người khác rằng: “Thầy
đó dụng công như vậy, tinh tấn hết sức ...” Khi vị cư sĩ đó vừa
đi khỏi là các thầy ở trong chùa ráp lại mắng tôi: “Thầy làm
bộ làm tịch cố ý cho các cư sĩ thấy như mình đây tu hành dữ
lắm vậy, đó là thầy phan duyên đấy!” Lúc đó tôi cũng không
cãi lại, mà tự trong tâm mình biết là vì muốn tu hành nên mới
tụng Kinh thôi!

Nhưng từ đó về sau, tôi thường bị la rầy một cách vô lý.

Như trước khi tụng Kinh, các Thầy mắng tôi là “Đồ giả đò tu
hành!”; tụng Kinh xong lại bị mắng là “giả đò tu hành, giả bộ
xong rồi hả?” Ngày nào tôi cũng bị mắng như vậy, nhưng tôi
đều nhẫn chịu, chẳng nói lại một tiếng nào. Tụng đến 100 ngày
thì ma chướng thật đến. Một hôm ngay vừa lúc tụng Kinh Địa
Tạng xong, một vị Đại sư huynh chạy đến trước mặt tôi, không
nói năng gì rồi đánh cho tôi một trận và mắng tôi rằng: “Thứ
chú mày trốn ở đây để khỏi làm việc hả! Mọi người ai nấy đều
làm việc, còn chú mày ở đây giả vờ tụng kinh để biểu diễn cho
người ta thấy à! Chùa này không có chỗ cho chú mày tu đâu,
chú mày có công đức gì mà ở đây tu hành chớ?” Thế là tôi đình
chỉ không tụng Kinh Địa Tạng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.