CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 257

249

Du Hóa & Ở Chùa: Chương 4!

người dị hợm, rồi ở mộ hoang rên rỉ rằng: “Cái người kia của
tôi ơi! Cái người kia của tôi ơi!” nghe như tiếng muỗi kêu có
tiếng mà không hình. Bà ta vừa khóc vừa tìm “Cái người kia”
của bà như vậy.

Lúc bấy giờ, tôi có đệ tử quy y họ Hạ, cũng là một bà già.

Bà Hạ đi ngang qua đó, thấy bà Lão đó khóc lóc bi ai quá mới
tới gần bên vỗ về: “Sao bà lại khóc than như vậy hả? Thôi
đừng có khóc nữa mà! Bà từ đâu tới vậy?” Bà Lão nói: “Bà
đừng có nói chuyện với tôi, tôi là một con quỷ đây!” - khiến bà
đệ tử của tôi sợ khiếp vía rồi bỏ đi. Ai ngờ rằng bà Lão đó lại
đi theo bà Hạ vào làng.

Trừ bốn cổng cho người ra vào, chung quanh làng có tường

bao bọc. Bà đệ tử quy y tôi đi vào làng, nhưng bà quỷ kia ở
ngoài cổng khóc “cái người kia” của bà chớ không dám vào
làng. Tại sao bà không dám vào? Tôi tin rằng ở cổng làng có
Môn Thần tức thần coi cổng ngăn cản không cho phép bà ta
vào, nên bà ta mới không dám vào. Ngay lúc đó, gia đình Hạ
Tuân Tường đánh xe ngựa từ bên ngoài trở về. Ngựa mới thấy
bà ta tức biết ngay nhưng người ta thì không nhận ra, ngựa vì
nhận ra nên nó kinh hãi dựng cả lông, kéo xe sấn thẳng vào
làng. Môn Thần giữ cổng cũng sửng sốt trước tình cảnh này.
Bà ta bắt lấy cơ hội vội chuồn theo xe ngựa đó vào làng.

Trước hết bà ta đến nhà của Vưu Trung Bảo tìm “cái người

kia” của bà. Vưu Trung Bảo thấy bà vào cửa nhà ông, ông bèn
hỏi: “Bà làm cái gì vậy?” Bà nói: “Tôi tìm cái người kia của
tôi!” Bà nhìn ông Vưu nói: “Đây không phải là nhà của các
người!” Nói xong bà rời khỏi nhà ông Vưu đi ra đường.

Lúc ấy có 30-40 người vây quanh bà ta. Họ hỏi bà họ gì?

Bà nói: “Tôi không có họ.” Hỏi bà tên gì? Bà nói, bà không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.