CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 284

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

276

Các chú là Sa Di nên không thể giữ tiền được.” Chúng tôi đều
đi thuyền miễn phí đến Thượng Hải. Thuyền đó tên gì, tôi nay
quên mất rồi!”

Lúc ở trên thuyền đó, không ai để ý đến tôi, họ chỉ biết là

tôi ăn ngày một bữa, không mặc áo nỉ, còn các việc khác họ
đều không biết, tôi cũng chẳng nói năng gì. Đáng lẽ chỉ cần ba
ngày, thậm chí chỉ mất hai ngày thôi là từ Thiên Tân đến được
Thượng Hải rồi. Cho nên trong thuyền chỉ chuẩn bị ba, bốn
ngày lương thực, nước uống cùng các vật dụng và dự tính đến
Thượng Hải sẽ mua thực phẩm tươi tốt. Ai ngờ, thuyền từ Thiên
Tân đến Thượng Hải khi đi đến giữa bộ phận Hắc Hải Dương,
nơi có nước màu đen. Chiếc thuyền ở đó lảo đảo nghiêng qua
ngã lại, xoay vòng vòng, giống như dưới đáy thuyền có quái
vật gì đang cắn ngậm chiếc thuyền không cho nó chuyển động,
có làm sao đi nữa cũng không ra khỏi chỗ đó được.

Lúc đó, gió biển lại thổi mạnh đưa đầu thuyền lên cao cả

mười mấy trượng. Khi đáp xuống, cũng chìm xuống nước sâu
cả mười mấy trượng. Chúng tôi ngồi trên thuyền mà nó cơ
hồ như muốn lật úp. Mọi người nằm dài, không đứng vững
nữa, ăn gì cũng đều bị ói ra hết. Bởi vì chiếc thuyền dài 120
thước, rộng 40 thước, nên một khi nổi sóng, sóng đẩy nó lên
cao mười mấy trượng, rồi lại rớt xuống sâu mười mấy trượng.
Cộng chung lại, một cao một thấp đến 20 mấy trượng, cho nên
mọi người trên thuyền ngã té nhào, rồi lăn từ bên này, lộn qua
bên kia tứ tung.

Lúc đó, tôi ói dữ dội, mửa ra rất nhiều mật đắng. Thuyền bị

kẹt lại nơi đó đến mười mấy ngày. Tất cả thức ăn, nước uống
đều gần hết, bà con lại bị lạnh rét, không sao tả nổi cảnh tượng
gần 200 người sắp sửa chết đói khổ sở trên thuyền. Nỗi khổ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.