CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 334

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

326

không sợ đói chết và không sợ nghèo chết. Cuối cùng chú ta
còn không sợ lửa thiêu chết, vì chú đã dùng lửa tự đốt thân
mình. Chú ta vốn xuất gia với tôi, khi đến Thẩm Dương chú
quay trở về, sau vì bị Đảng Cộng Sản bức bách, bèn tự thiêu
chết. Vào ngày 18 tháng 4, năm Dân Quốc thứ 38, Quả Thuấn
tự chuẩn bị 100 cân củi và 3 cân rưỡi dầu đậu phọng, rồi ngồi
ngay ngắn tự thiêu thân.

Chú ta không giống như các vị Thầy chánh trị, vì sân hận

mà tự thiêu cho chánh phủ xem! Chú ta vì cảm nhận được nỗi
khổ của thế gian này, nên muốn thay chúng sanh chịu khổ báo
mà đốt thân cúng Phật hồi hướng cho chúng sanh. Ngày hôm
sau, dân trong thôn thấy chòi tranh bị lửa lớn cháy rụi, vội đến
xem xét thì phát hiện thân thể Quả Thuấn đã thiêu thành tro
trong lúc vẫn ngồi ngay ngắn, duy có trái tim là không bị cháy.
Đây đủ chứng minh chú có định lực chân chánh, đã thành tựu
đạo nghiệp. Các cử chỉ, hành động, lời nói của chú đã hoàn
toàn không giống như xưa. Về sau Vạn Phật Thành Thành có
lập bài vị cho chú, nhưng rất tiếc là tôi đã không có hình của
chú ta.

Ghi chú: Đương thời nhật báo Hoa Kiều tại Hồng Kông

(ngày 12 tháng 9 năm Dân Quốc thứ 38) có đăng việc tự thiêu
của Quả Thuấn.

106. Từ biệt Vân Môn

H

òa Thượng ở Nam Hoa Tự, Quảng Đông được một năm.
Sau đó Ngài lại đến Đại Giác Thiền Tự ở Vân Môn. Vào

tháng 6, năm Dân Quốc thứ 38 (1949), Hòa Thượng quán sát
thời thế lúc bấy giờ, dự tính tạm thời ở Hồng Kông một thời
gian. Lúc từ giã Lão Hòa Thượng Hư Vân, Hòa Thượng được
tặng câu pháp ngữ “Hảo tự vi chi, vật phụ kỳ đãi!” Nghĩa là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.