CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 351

343

Du Phương &!Tham Học: Chương 5

Ngài đem vài rương tiền và vàng bạc muốn chạy đi, kết quả
toàn bộ tiền bạc đều bị Đảng Cộng Sản tịch thu. Các vị nói có
tội nghiệp cho Hòa Thượng này không?

Về sau Hòa Thượng Minh Quán đến Hồng Kông. Lúc gặp

tôi Hòa Thượng rất hối hận nói: “Nếu lúc đầu nghe theo đề
nghị của Thầy thì tôi đâu có cực khổ như vầy!” Ngài nói mếu
máo như muốn khóc. Tôi nói: “Tuy nay không còn tiền nữa
nhưng vẫn hên là râu của Thầy vẫn còn đây!” Tôi kéo râu Ngài
và nói đùa với Ngài như vậy. Trên thực tế, nếu chỉ cần Ngài
làm theo một trong ba cách mà tôi đề nghị đó, tức khi đến
Hồng Kông, mọi sanh hoạt của Ngài đều tốt đẹp cả. Thí dụ như
Ngài thật muốn dời Lục Dung Tự đến Hồng Kông, Ngài vẫn
là Đại Hòa Thượng, Đại phương trượng của chùa chớ không
giống như lúc Ngài mới tới Hồng Kông trong mấy năm đầu, đã
đi khắp nơi khổ sở lại mang thêm chứng bịnh nhức răng. Lúc
đả Thiền thất ở Tự Sơn, Kồng Kông tôi ngỏ lời tặng Ngài khu
Đại Tự Sơn, nhưng Ngài không nhận. Cho nên tôi nói là Ngài
rất có đạo tâm, nhưng ít phước báo một chút và không có năng
lực khai sơn lập chùa. Nếu Ngài có sức tạo lập đạo tràng tức
Ngài sẽ có biện pháp!

Ghi chú: Lão Hòa Thượng Minh Quán sanh năm 1891 là

người ở Vũ Xương, Hồ Bắc. Ngài xuất gia năm 1914, năm sau
thọ giới Cụ Túc. Ngài đến Hồng Kông vào năm 1949. Trúc
Lâm Thiền Viện, Thuyên Loan, Bảo Liên Tự ở Đại Tự Sơn đã
nhiều lần mời Ngài làm Chủ Tọa đại biểu. Năm 1956 Ngài
thành lập Đông Giác Thiền Lâm. Ngài viên tịch năm 1970, để
lại tác phẩm “Mộng Hoa Tập” v.v… Hòa Thượng gặp Ngài
lần đầu tiên tại Nam Kinh, huyện Câu Dung, Không Thanh
Sơn và kết bạn với Ngài bất kể tuổi tác, sau Hòa Thượng gặp
lại Ngài ở Nam Hoa Tự, Quảng Đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.