CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 53

45

Thơ Ấu & Sơ Ngộ: Chương 1!

xuống những lỗ hổng ngay! Tôi đi trên con đường đó cho
đến chỗ không còn hầm hố, không còn lỗ hổng nửa là tới con
đường lớn thênh thang bằng phẳng. Tôi bèn quay đầu nhìn về
phía sau thì thấy không biết là bao nhiêu người đang đi theo
tôi! Già, trẻ, loại người nào, người nước nào cũng đều có hết.
Không biết đó phải chăng là con đường tôi hiện đang dấn thân
hay không nữa?

5. Nhân duyên lễ lạy

L

úc Hòa Thượng 12 tuổi, bỗng nhiên Ngài tỉnh ngộ, rồi
mỗi ngày Ngài đều đảnh lễ cha mẹ để tỏ lòng sám hối.

Sau đó, Ngài từ từ tăng lên đến 837 lạy. Mỗi buổi sáng Ngài
lạy một lần, chiều lạy một lần và lạy cho đến lúc thủ hiếu bên
mộ mẹ. Hòa Thượng tự đem thân mình thực hành để dạy
dỗ, và dùng lời nói để giáo huấn, khích lệ chúng đệ tử nên
xem cha mẹ như Phật sống trên bàn thờ. Bởi vì bổn phận của
người Phật tử là phải coi trọng chữ hiếu.

Hòa Thượng kể:

1) Giác tỉnh rồi lạy cha mẹ để hối lỗi

Lúc nhỏ tôi rất thích ăn đồ ngon. Ai có món gì ngon, bất kể

là ở trong nhà hay ở ngoài, nếu không cho tôi ăn là không thể
được. Mãi đến lúc 11, 12 tuổi tôi chợt tỉnh giác: “Con người
tôi sao nghịch ngợm, bướng bỉnh không biết quy củ luật lệ gì
hết vậy? Làm người như vậy đâu có ý nghĩa gì, huống chi lại
không biết hiếu thuận với cha mẹ.” Tôi biết những gì mình
làm trước kia là không đúng, cho nên từ năm 12 tuổi đó tôi sửa
đổi làm người mới, cải ác hướng thiện. Lúc đó tôi nào biết gì
về giới luật Phật giáo như: “Chư ác bất tác, chúng thiện phụng
hành,” tôi hoàn toàn không biết đến; tuy không hiểu, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.