CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 104

- Hừm…

Jonathan nhìn cảnh vật lướt qua trước kính chắn gió. Con đường uốn

khúc quanh co men theo bờ biển, cảnh vật hai bên đường đầy vẻ hoang vu.
Với những vách đá lởm chởm và lồng lộng gió, nơi này gợi nhớ đến
Bretagne hay Aixolen hơn là tới California.

Anh cảm thấy tội lỗi vì đã không biết dùng những lời lẽ thích đáng hơn

khi trò chuyện cùng con trai. Đối với Charly, việc bố mẹ chia tay nhau thật
bất ngờ và nghiệt ngã biết mấy. Cho đến bây giờ, Jonathan vẫn cẩn trọng để
không bao giờ mô tả chi tiết cho cậu bé nghe về mối quan hệ giữa hai
người, nhưng liệu đó có phải là giải pháp hiệu quả? Dĩ nhiên là thế rồi: làm
sao có thể giải thích nổi sự phức tạp của mối quan hệ vợ chồng và tác hại
của sự phản bối đối với một đứa trẻ đây? Dù sao anh cũng đánh liều giải
thích thêm:

- Bố không chối bỏ chút gì của quá khứ, nhưng đến một ngày, bố hiểu ra

rằng mẹ con không còn là người phụ nữ ngày nào bố đã gặp. Trong những
năm cuối cùng bố mẹ còn ở bên nhau, bố đã đem lòng yêu một ảo ảnh. Con
hiểu không?

- Hừm…

- Thôi cái kiểm "hừm" ấy đi! Con có hiểu hay là không nào?

- Con không rõ lắm, cậu nhóc đáp rồi bĩu môi đầy hờn dỗi.

Khỉ thật, tại sao mình lại nói với thằng bé chuyện này?... Jonathan cảm

thấy hối hận

Họ vượt qua một đàn bò sữa và tới đích: Ngôi làng chài nhỏ bên vịnh

Bodega. Nằm cách San Francisco sáu mươi cây số về phía Tây Bắc, địa
điểm này đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới kể từ khi được Alfred Hitchcock
chọn để quay phần lớn các cảnh trong Đàn chim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.