CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 107

- Anh tưởng em bỏ thuốc rồi cơ mà, Raphaёl phản đối.

- Thứ đó sẽ giết cháu mất thôi, cháu yêu, Isaure bồi thêm.

- Có thể ạ, cô công nhận, nhưng cũng cần thiết phải chết vì thứ gì đó chứ,

phải không ạ?

Nói đến đó, cô mặc thêm áo khoác rồi bỏ ra ngoài sân thượng.

Mặc dù đêm đã buông từ lâu, một hệ thống đèn chiếu nhân tạo vẫn soi

sáng trang viên nhỏ kiểu Anh-Normand, tôn bật dãy nhà gỗ trét và làn nước
xanh lam của bể bơi.

Madeline dạo vài bước dọc theo sân thượng có mái che rồi tới chống tay

lên lan can. Trang viên nhô cao trên trường đua mang lại một quang cảnh
hết sức ấn tượng về Deauville.

Cô châm điếu thuốc, rít hơi đầu tiên. Gió thốc vào mặt cô. Được tiếng

sóng biển vọng tới êm ru, cô nhắm mắt, cố gắng thư thái.

Thứ tiện nghi tư sản và tính trơ ì của những kỳ nghỉ cuối tuần cùng gia

đình gợi lên trong cô những cảm xúc trái ngược: yên lòng, thanh thản, nổi
dậy, muốn chạy trốn.

Có lẽ là với thói quen…

Khí trời buốt lạnh. Cô kéo khóa áo khoác lên kín cổ, đội mũ rồi móc điện

thoại ra khỏi túi.

Từ sáng nay, phần lớn các suy nghĩ của cô đều hướng quanh Francesca

DeLillo, người mà cô đã trò chuyện qua điện thoại hồi đêm. Người phụ nữ
này, bí mật của cô ấy, câu chuyện cô ấy kể khiến cô như bị thôi miên. Cuộc
trò chuyện của họ không kéo dài, nhưng đủ đặc biệt để ám ảnh cô cả ngày
trời. Khi Francesca biết tường tận tình huống, cô ấy tỏ ra hơi bối rối rồi yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.