CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 136

- Nhưng cô bé chỉ mới MƯỜI BỐN TUỔI! Madeline lạnh lùng cắt

ngang.

Erin lắc đầu rồi đòi ra ngoài để hút một điếu thuốc.

- Không được! Nữ thanh tra dứt khoát.

Cô nheo mắt rồi im lặng. người phụ nữ cô đang lấy cung khoảng ba mươi

tuổi (cùng độ tuổi cô), nhưng chị ta khuyết nhiều răng và gương mặt chị ta,
bị thứ ánh sáng lạnh lẽo của đèn trần rọi thẳng vào, đã bị nỗi mệt mỏi và
những vết tấy đỏ tàn phá.

Một tiếng đồng hồ vừa qua trong sở cảnh sát, Erin đã trải qua mọi trạng

thái xúc cảm: đầu tiên là đầm đìa nước mắt khi trình báo vụ mất tích của cô
con gái, rồi càng lúc càng hằn học và giận dữ khi thấy cuộc xét hỏi cứ kéo
dài mãi, và chị ta tỏ ra không đủ khả năng nói liên tiếp hai câu liền mạch để
giải thích tại sao lại để đến một tuần mới quyết định báo cảnh sát.

- Thế còn bố cô bé, anh ta nghĩ sao về chuyện này?

Erin nhún vai.

- Anh ta biến mất lâu lắm rồi… Nói cho đúng ra, tôi thậm chí không chắc

chắn về danh tính của anh ta. Thời đó tôi cứ ngủ lang tứ tung mà chẳng
dùng biện pháp phòng ngừa nào hết…

Madeline đột nhiên cảm thấy phẫn nộ. Cô đã làm việc tại đội phòng

chống ma túy năm năm trời và đã thuộc nằm lòng thái độ này: sự bồn chồn,
ánh nhìn khó nắm bắt là những dấu hiệu rõ ràng của một cơn vật ma túy.
Những vết quanh môi Erin là vết bỏng do một chiếc tẩu bằng thủy tinh chịu
lửa để lại. Bà Dixon là con nghiện ma túy. Chấm hết.

- Được rồi, chúng ta đi thôi Jim! Madeline quyết định rồi vớ lấy chiếc áo

khoác ngắn cùng vũ khí của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.