CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 162

- Em luôn muốn mở một tiệm bán hoa…

- Còn anh vẫn thường bảo anh muốn viết kịch!

Doyle mỉm cười khi nghe cô nhắc lại chuyện cũ. Câu lạc bộ kịch của

trường cấp II. Năm 1988. Khi ấy hắn mới mười bốn tuổi.

- Với riêng anh, cuốn sách của đời anh đã được viết từ trước khi anh chào

đời kia! Một khi đã sinh ra tại Cheatam Bridge và tên là Danny Doyle thì
em không thể chạy trốn số mệnh của mình được.

- Tôi cứ tưởng chúng ta luôn được chọn lựa, cô ranh mãnh đáp.

Một thứ ánh sáng tỏa rạng trong mắt Doyle, tiếp theo là một nụ cười chất

phát tức thì làm biến đổi gương mặt hắn, đem lại cho hắn một vẻ hết sức
thu hút. Khó mà hình dung được rằng cũng chính người đàn ông này, chỉ
một tháng trước, đã dùng dao rựa chặt đứt cả tứ chi của một gã người
Ukraina trót tìm cách soán ngôi hắn. Cô biết trong mỗi người đều có phần
thiện và phần ác cùng tồn tại. Lại có một số kẻ, bởi chủ động lựa chọn hoặc
do bị bắt buộc, đang khai triển phần xấu nhất trong con người họ. Vào lúc
ấy, cô tự hỏi Daniel sẽ trở thành dạng người nào nếu hắn đánh cược vào mặt
sáng trong nhân cách mình thay vì đi theo con đường ngoắt ngoéo hòng
chạy trốn một kết cuộc bi thảm.

Vậy là trong hai hay ba giây thời gian như ngưng đọng. Hai hay ba giây

đặc ân khi cả hai quay trở lại tuổi mười lăm. Khi họ mỉm cười với nhau.
Khi Daniel chưa giết mạng người nào. Khi cô chưa trở thành cảnh sát. Khi
Alice chưa mất tích. Hai hay ba giây khi cuộc đời vẫn tràn đầy hứa hẹn.

°

Hai hay ba giây…

°

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.