CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 233

- Cô… thực ra cô là ai? Tôi cứ nghĩ cô là chủ tiệm hoa và…

- Tôi là người phụ nữ đang cầm súng, thế thôi.

- Tôi không biết điều gì khiến cô hứng thú trong vụ này, nhưng tôi

khuyên cô…

- Ở vị trí của anh thì tôi nghĩ anh chẳng có gì để khuyên tôi đâu. Trở lại

với bức thư này đi: tại sao anh muốn tới San Francisco gặp Jonathan
Lempereur?

Trong tình thế không lấy gì làm thoải mái, George vã từng giọt mồ hôi

lớn. Để giục hắn mở miệng, Madeline tăng sức ép, gí họng súng vào trán gã
chủ nhà hàng.

- Tôi phải chịu ơn Jonathan mọi thứ, hắn nói. Anh ấy đã giúp tôi thoát

khỏi rắc rối và nâng đỡ tôi những bước đầu tiên. Anh ấy trẻ trung và tràn trề
năng lượng. Thời đó, anh ấy đúng là một mẫu người có một không hai: rộng
lượng, có khả năng khiến ta quay lưng với những gì xấu xa và bộc lộ những
gì tốt đẹp nhất trong con người mình…

- Và để cảm ơn ân nhân của mình, anh đã cuỗm luôn vợ anh ta?

- Không hề có chuyện đó! Hắn chối phăng, trống ngực nện thình thịch.

Làm gì có chuyện Francesca ngã lòng trước một kẻ như tôi! Cô ấy yêu
chồng mình đến phát cuồng ấy chứ!

Nghiêng đầu sang một bên, George chùi bớt mồ hôi đang giàn giụa trên

mặt.

- Đó một cặp đôi kỳ lạ và mê nhau như điếu đổ, hắn tiếp. Người này hết

lòng ngưỡng mộ người kia. Người này luôn muốn làm người kia kinh ngạc.
Họ tự phân chia nhiệm vụ, anh ấy thì lo đứng bếp và xuất hiện trên các
trường quay, cô ấy thì ở hậu trường, phụ trách việc mở rộng tập đoàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.