CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 235

mặt tôi rồi cãi lộn với vợ trước sự chứng kiến của tất cả mọi người. Ngày
hôm sau, họ thông báo chuyện ly hôn rồi nhượng lại tập đoàn.

- Anh chưa bao giờ kể sự thật này cho bạn mình ư?

- Chưa. Tôi đã nhiều lần nghĩ đến chuyện đó. Tôi thấy hối hận, tôi biết

anh ấy đau khổ và sống leo lắt chẳng có mục đích gì ở San Francisco. Tôi
đã bàn chuyện này với Francesca và mỗi lần như thế cô ấy lại ra sức can
ngăn tôi, nhất là vì…

- … nhất là vì quỹ của cô ta đã trả anh bộn tiền để giữ mồm giữ miệng.

- Nghe này, tôi chưa bao giờ tự nhận mình là thằng tử tế nhé, George

chống chế. Chỉ có Jonathan mới tin điều đó thôi.

- Còn Francesca?

- Cô ấy vẫn sống ở New York cùng con trai. Từ khi cha Francesca mất,

cô ấy nắm quyền điều hành quỹ.

- Cô ta có tình nhân không?

- Tôi không rõ. Thi thoảng cô ấy đi cùng ai đó trong các buổi tiệc từ thiện

hoặc các dịp công chiếu, nhưng như thế không có nghĩa là cô ấy hẹn hò với
mấy gã đó. Được rồi, cô cởi trói cho tôi đi chứ, mẹ kiếp!

- Làm ơn thấp giọng xuống. Cô ta định ám chỉ gì khi viết trong thư: "Tôi

tin là anh đã hiểu khi đọc những gì người ta viết trên báo…"?

- Tôi chịu không thể hiểu nổi!

Madeline trở nên thận trọng. Về điểm này, hoàn toàn có lý do để đoán

chắc rằng George đang nói dối. Khi đã hoàn hồn, hắn thậm chí còn giở
giọng đe dọa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.