CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 250

Cô tiến bước trong lối đi lợp kính dẫn lên máy bay. Quần jean cũ, áo len

cổ lọ, áo khoác da: hình ảnh của cô phản chiếu trên lớp kính xung quanh
không lấy gì làm nữ tính cho lắm. Tóc cô xổ tung, mặt không trang điểm,
cách ăn mặc hầu như cẩu thả. Dáng vẻ "nhàu nhĩ" của cô phản chiếu rõ tâm
trạng rối bời bên trong.

Cô giận mình vì đã nói dối bạn trai. Raphaël là một người đàn ông mẫu

mực, có trách nhiệm và luôn đối xử ân cần. Anh biết quá khứ của cô mà
không hề phán xét cô. Anh đã giúp cô khôi phục sự thanh thản và lòng tin.
Cô không có quyền lừa dối anh như vậy.

Vậy mà cô không hề lưỡng lự lấy một giây đã quyết định mua vé máy

bay đi tới đầu kia thế giới, chỉ vài giây sau khi nhận được cuộc gọi từ Jim
Flaherty.

Người đồng sự cũ của cô đã tìm ra số máy của tiệm hoa và liên lạc với cô

vào đầu giờ chiều để báo cho cô biết gã Jonathan Lempereur nào đó, một
người đàn ông tự nhận là quen biết cô, đã tới hỏi anh về vụ Dixon.

Vụ Dixon...

Alice.

Chỉ cần nhắc đến thôi, cái tên đó đã chẳng khác nào một cú sốc điện đủ

để lý giải toàn bộ cách xử sự của cô những ngày gần đây. Đây là một dấu
hiệu của số phận!

Số phận đã đùa giỡn cô ngay từ đầu bằng cách tráo đổi điện thoại của cô

với điện thoại của Lempereur. Sau khi điều tra về George, Francesca và
Jonathan, cô lại trở về với Alice!

Trong tâm trí cô, không có điều gì là xa xôi, không có điều gì là mờ nhạt

hết. Ký ức về cô bé đó vẫn luôn mãnh liệt như thế. Một hình ảnh rõ nét mà
cô đã gắng đẩy lùi để bảo vệ sức khỏe tâm thần của mình nhưng vô ích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.