CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 263

Cô: Anh biến đi cho khuất mắt!

Cô đã ngắt máy. Anh thử gọi lại cho cô, nhưng cô đã tắt luôn điện thoại.

Lạy Chúa lòng lành! Cô không hề tạo điều kiện cho anh…

Một loạt tia chớp rạch toang đám mây đen rồi tiếng sấm ầm ì nổi lên.

Trời tiếp tục đổ mưa như trút nước. Jonathan không có cả ô lẫn áo mưa, vậy
nên áo măng tô của anh sũng nước. Anh thử vẫy taxi, nhưng anh đâu phải
đang ở New York. Bực mình, anh cuốc bộ tới tận trạm chờ taxi của ga
Montparnasse rồi đứng vào hàng người đã xếp sẵn. Cái bóng đen thẫm và
trơ trọi của tòa tháp gớm guốc khiến bầu trời Paris biến dạng. Như mỗi lần
đến khu phố này, anh tự hỏi làm sao người ta có thể cho phép xây dựng bộ
khung xương thảm hại vừa khổng lồ vừa phi thẩm mỹ này.

Anh vừa ngồi lên taxi thì một tiếng chuông nhẹ nhàng và náo nức thông

báo điện thoại vừa nhận tin nhắn vang lên trong túi áo khoác ẩm ướt.

Đó là tin nhắn của Madeline. Nội dung tin nhắn là một dãy số và chữ

cùng với cụm sau: "Cấp tại Manchester, ngày 19 tháng Sáu 2008".

Tại sân bay Charles-de-Gaulle, Jonathan đáp chuyến bay của Air France

lúc chín giờ mười phút tối. Chuyến bay kéo dài bảy tiếng năm mươi lăm
phút và máy bay hạ cánh tại sân bay New York JFK lúc mười một giờ năm
phút.

Madeline rời San Francisco lúc hai rưỡi chiều. Cô đã nhận được vé điện

tử qua mail như Jonathan hứa. Chuyến bay tới New York kéo dài năm tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.