CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 281

nhớ những khu phố tư sản của Luân Đôn xưa. Nhất là, trái ngược với những
con đường thẳng tắp chia phần còn lại của thành phố thành những ô vuông
bàn cờ, The Village đầy rẫy những con hẻm khúc khuỷu quanh co theo dấu
những con đường đồng quê thưở trước, tàn tích của thời Greenwich chỉ là
một thị trấn nhỏ bé nơi thôn dã.

Bất chấp cái lạnh căm căm và đêm đã khuya, các quán bar và nhà hàng

vẫn còn nhộn nhịp. Trên những lối đi hai bên rợp bóng cây, họ gặp nhiều
người chạy thể dục dắt theo chó, trong khi các sinh viên Đại học New York
đang ăn mừng kì nghỉ bằng cách hát vang loạt Ca khúc Giáng sinh dưới
những ngọn đèn đường.

- Đúng là một thành phố không bao giờ ngủ! Cô ghi nhận.

- Phải đấy, riêng về điểm này thì truyền thuyết không bịa đặt…

Trên đường tới Quảng trường Washington, Jonathan rẽ sang một con phố

nhỏ lát gạch với lối vào có lắp cổng.

- Ngày xưa phố MacDougal Alley này là khu chuồng ngựa của các trang

viên nằm rải rác quanh khu săn bắn, anh giải thích trong lúc ấn mã mở
cổng. Có vẻ như đây là khu phố cuối cùng của Manhattan được chiếu sáng
bằng hệ thống đèn đường chạy ga.

Họ bước vào một con ngõ cụt dài chừng một trăm mét. Thật khó mà tin

nổi là người ta lại đang ở New York vào đầu thế kỉ XXI, bởi nơi đây có điều
gì đó thật huyền diệu và siêu thực.

Họ dừng bước trước một ngôi nhà một tầng đẹp như tranh vẽ. Jonathan

làm theo chỉ dẫn của Claire, nhấc chậu hoa bằng đất nung đặt dưới chân
mặt tiền nhà lên để lấy chùm chìa khóa do bà gác cổng để lại.

Anh gạt cầu dao để bật đèn và hệ thống sưởi rồi đi chuẩn bị nhóm lửa

trong lò sưởi. Madeline dạo bước hết phòng này sang phòng khác. Ngôi nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.