CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 213

“ sao cả……” Triển Dịch Minh nhạilại lời của , sau đó ánh mắt cũng nhìnvề
phía máy giặt, “ ràng chỗ này đưatới tiệm giặt sao bây giờ em lại ném vào
máygiặt?”

“Em quên rồi.” Lúc này mới nhớ ra khôngđúng ở chỗ nào, nhưng anh ra, lại
cảmgiác vui.

“Nhưng trước kia em lại nhớ .”

Đúng vậy, nhớ rất . có thể biết mỗingày mình nên rời giường từ lúc nào,
mỗingày mấy cái…. Lúc nào hết giờ làm công việc phiên dịch, mấy cái….
Giờ nào làm việcnhà, giờ nào đón An An, thậm chí còn nhớ đường nào, sau
đó biết lúc nào nên siêuthị mua thức ăn, thời điểm nào nên nấu cơm.

Nhắm mắt lại, đều có thể biết mình ngày mai nên làm cái gì. có ngoài ý
muốn, bởi vì phải làm mấy việc này, toàn bộđều muốn làm xong.

đóng nắp máy giặt, “Em quên mất rồi, chỉ vì điều này mà anh muốn trách
mócnặng nề sao?”. qua bên cạnh anh, cũngkhông biết mình tức vì cái gì,
ràng là con đường mình chọn, chính là như vậy, trách được ai, mới khiến
càng khóchịu hơn.

Triển Dịch Minh phát bắt được cánh tay , “Em làm sao vậy?”

còn chưa biết ngụy trang lắm, cho dù ngoài miệng , vẻ mặt cũng hoàn toàn
bán đứng .

muốn hất tay anh ra, nhưng làm, “Em có có cái gì hay ?”

Triển Dịch Minh nhìn hồi, tựa hồđang suy nghĩ xem hôm nay mình làm sai
cái gì mà khiến có phản ứng lớn thế này,thử thăm dò mở miệng, “Mấy ngày
nay quảthật có chút bận, thời gian về nhà cũng khôngxác định , qua thời
gian nữa như vậy.” Thấy mặt vẫn lạnh, vì vậy tiếptục, “Lần sau gặp phải
tình huống như thế thìanh gọi điện thông báo trước cho em.”

Anh chủ động hạ mình , cũngkhông muốn dây dưa gì nữa, muốnmình biến
thành người chỉ oán trách , “Ừ, em dỗ An An ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.