CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 239

qua trường rất nhiều lần, mỗi lầnđều đứng ở cửa chính hoặc là cửa giữa,
nhớlại mình năm đó là học sinh vào ra, nhưng vào, giống như vào, sẽphá
cái gì đó.

lắc đầu cái.

“Chúng ta xem chút , có lẽ còn có thể đụng phải giáo trước kia.”

cười, “Nếu em đụng phải giáo đó, chắc nhớ ra em. Chắc chỉ nhớ ra,học sinh
giỏi như anh…….”

-----------

Bọn họ cùng nhau ngồi lên xe buýt, người trong xe rất nhiều, cực kì chật
chội. Thẩm Tây Lăng ở phía trước, thấy được chỗ liền ngồi, mà Đỗ Diên
Hằng lại đứngnắm lấy vòng treo.

Thẩm Tây Lăng trước kia, luôn có điểm kiểucách như vậy, lên xe buýt cũng
ngồi,ghét bỏ chỗ này có bao nhiêu người ngồiqua. Đỗ Diên Hằng cũng thể
làm gì khác hơn là đứng cùng với , nhưng có lúc đường quá xa, cũng bỏ qua
nguyên tác của mình, ngồi cùng với anh.

“Trước kia em luôn thích ngồi ở vị trí gần cửasổ.” Đỗ Diên Hằng bỗng
dưng nhớ tới cái gì, với .

cười thần bí, “Đợt lát nữa rồi cho anh biết, em vì cái gì mà thích ngồi gần
cửa sổ.”

“Còn có điều bí sao?”

“Cái đó đúng.”

khí ngại ngùng có lẽ được xe đầyngười tiêu tán ít, lời cũng có phầnquen
thuộc. Xuống xe, Thẩm Tây Lăng mớiphát , ra thời tiết nóng như vậy, trán
mình toát ra ít mồ hôi, lập tức lấy giấy ướt trong túi xách ra lau mặt.

“Bây giờ nên giải thích nghi hoặc rồi.” Đỗ Diên Hằng nhìn dáng vẻ cười
của , cườivừa phải, cũng để cho người say mê trong đó, nhưng cũng ghét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.